28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] Butterfly[Chap28] Làm chủ"Này, xử lí xong vụ này cậu cùng chị đi chơi đi. Lâu lắm rồi chị không được đi chơi đấy."- Yohye kéo áo JungKook, cô dùng đôi mắt cún con đầy nước năn nỉ cậu.

"Chị rảnh vậy sao? Ở nhà học nấu ăn đi."- JungKook nhìn xuống cánh tay áo ý nói "Muốn toàn mạng thì mau thả tôi ra."

"Chị nấu ăn rất siêu, khỏi học."- Yohye nghe cậu nói đểu làm nhã hứng đi xuống hoàn toàn, cô bĩu môi buông JungKook ra rồi dựa đầu vào cửa kính nhẩm đếm lại hậu quả mà hôm đó cô bắt Taehyung dạy nấu ăn. Mới có bục hai cái chảo, đen ba cái nồi, nổ mất cái lò vi sóng, mẻ vài cái dao, ném đi "n" thịt cá, rau dưa với cả khiến Taehyung tào tháo đuổi ba ngày liên tục thôi mà. Có gì đâu?

"Vãi cả siêu."- JungKook cười mỉa, nếu chị nấu ăn rất siêu thì Taehyung đã không nấu ăn ngon như vậy.

"Loại bỏ chuyện này, tóm lại cậu có đồng ý không?"-Khá khen cho tài chuyển chủ đề của Yohye.
"Tôi không phải là người ai muốn đi chơi cùng cũng được đâu nhé. Nể chị cứu tôi một lần, nếu ổn thoả vụ này tôi sẽ dành cho chị hai tiếng."- JungKook dơ hai ngón tay trước mặt Yohye.

"Năm tiếng."- Yohye cạy ngón tay của JungKook lên năm ngón.

"Ba tiếng."- JungKook cụp lại hai ngón.

"Bốn tiếng."

"Chị tự mình chơi đi."- JungKook trở lại với chiếc ô tô, mặc kệ Yohye.

"Thôi được rồi, ba tiếng. Cứ làm như mình là người nổi tiếng không bằng, chị đây cũng đẹp chứ bộ."- Yohye bĩu mỏ.

"Buồn nôn quá má ơi."-JungKook dè bĩu lè lưỡi:-"Thời gian đối với tôi là vàng bạc đá quý. Chị biết tôi phải quản lí ByunJeon lại còn thêm Kim gia nữa mà. Ba tiếng đối với tôi là xa xỉ lắm rồi."

"Thôi được rồi, chị biết. Con người của công việc."-Yohye gật gù, tuy là cô có nhiều chuyện thật nhưng cô lại không có hứng thú hóng hớt công việc nhạt nhẽo của cậu đâu. JungKook hiểu mà, đến cậu còn ngán ngẩm cuộc đời của cậu thì thôi ấy, chẳng có gì để nói nữa cậu cười trừ rồi tập trung lái xe.
___________

"Yohye, chị chắc là bắt buộc phải xông thẳng vào lãnh địa của bọn chúng chứ?"-JungKook nhìn đám lộn xộn trước mắt sợ hãi nuốt nước miếng. Nơi này một người nằm, nơi kia vài người bị thương, nơi khác thì một đống người cầm vũ khí.

Hỡi bà Kim, JungKook muốn về nhà.

"Cậu chán sống hả? Chị bảo vào đó hồi nào?"- Yohye giật mình tròn mắt nhìn JungKook.

"Nhưng tôi muốn tên cầm đầu."- JungKook nói, cậu chót hứa với Hoseok rằng đem tên đó về sủa gâu gâu, Hoseok trẻ con như vậy nếu cậu không giữ lời hứa chắc chắn Hoseok sẽ không nhìn mặt cậu nữa.

"Lắm chuyện quá."-Yohye lườm JungKook một cái, rút khẩu súng sau mông ra lên đạn:-"Chỉ cần tên đó?"

"Chính xác."-Cậu khẳng định.

"Thế mà không nói sớm làm chị đây phải huy động lực lượng hao tốn người quá."-Yohye không chần chừ, một mình đi vào bên trong.
JungKook nhìn theo Yohye thầm thán phục, cô ấy là con gái mà gan dữ vậy, quả đúng là nữ nhân bên Kim Taehyung có khác nha.

Khoảng mười phút sau, Yohye cầm súng dí vào gáy một tên trông bộ dạng nhỏ con nhưng ăn mặc khá quái dị ép hắn chui vào xe.

"Tự còng tay lại."-Yohye nói với hắn ta rồi đưa cho hắn một chiếc còng.

"Chị Hye, bang BTS vốn coi Cẩu Bang chẳng ra gì. Tại sao hôm nay chị lại đến bắt em chứ?"-Tên đó vừa đặt mông xuống ghế đã liến thoắng.

"Chị Hye là tên mồm cẩu mày xứng gọi sao?"-Yohye dùng cán súng phang cho hắn một phát vào mặt.-"Mày động vào ai chẳng nhẽ mày không biết à?"

"Mấy hôm trước Byun Hoseok gây sự ngay tại địa bàn Jun gia làm bao nhiêu anh em bị thương, chúng em mới đâm nó một phát coi như nể mặt Kim gia lắm rồi. Mà không phải lúc trước Byun Hoseok luôn chống lại Kim Taehyung sao? Đâm hắn là thay trời hành đạo mà."-Tên đó già mồm cãi, Yohye vốn không hiểu chuyện gì nên không thể trả lời hắn làm hắn khoan khoái như sắp được thả ra đến nơi. Tên bang chủ Cẩu Bang này sống trên giang hồ nổi tiếng với cái lưỡi luồn lách vô cùng giỏi đó.
"Vậy hành vi lấy bốn mươi người quây một người của Cẩu Bang là xứng mặt quân tử nhỉ?"-JungKook nhìn qua gương chiếu hậu, cậu thư thái gõ từng nhịp lên vô lăng. Lưỡi luồn lách đối với cậu không là gì cả, cùng lắm thì hắn luồn chỗ nào cậu đập chỗ đấy, nát lưỡi xem hắn còn nói gì được nữa.

"Cái đấy là do tình huống ép buộc, vì quá tức giận nên chúng tôi thấy Hoseok liền đánh không để ý đến chuyện đó. Nếu đánh một một tôi vẫn có thể thắng."-Hắn vẫn vỗ ngực vênh mặt tự đắc.

"Ồ, thì ra vậy."- JungKook gật gù nổ máy xe, phóng về hướng Byun gia.

"Cậu đi đâu vậy?"-Tên đó tái mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Đi đến Byun gia để thi đấu một một. Hoseok hiện tại đang ở nhà, nếu muốn đấu đương nhiên phải về nhà."- JungKook ung dung huýt sáo.

"Byun gia là địa bàn của Hoseok mà, tôi làm sao có thể vào đấy?"-Mặt hắn biến dạng, đưa mắt cầu xin Yohye nhưng vụ này Yohye không quan tâm cô đăm chiêu chơi trò điện tử trong điện thoại hoàn toàn làm lơ tất cả.
"Anh có thể đến Byun gia làm loạn, giống như Hoseok đến địa bàn Jun gia vậy. Cậu ấy dám nhiễu loạn một gia tộc khá ở MMc coi như bản lĩnh không nhỏ, đừng nói lão đại Cẩu Bang lại không bằng thằng nhóc đấy nhé."

"Ngộ nhỡ tôi bị Byun gia đánh chết thì sao đây? Tôi không muốn đâu."-Hắn tái mặt, lắc đầu nguầy nguậy xin tha.

"Nếu thế thì cũng là đánh hội đồng trả lại cho Jun gia các người, hai bên đều công bằng không phải sao?"-JungKook mỉm cười nhẹ nhàng nhưng lời nói buông ra sắc không khác gì dao.

"..."-Tên đó chính thức câm nín không nói nổi câu gì, cúi đầu nhìn gầm xe một tiếng cũng không dám hó hé.

Yohye ngồi ở bên cạnh nhìn tên đó ở phía dưới mà toát mồ hôi lạnh. JungKook không một chưởng pháp mà đánh gãy được một bang chủ, thực lực của JungKook trong mắt Yohye đã cao thêm một phần. Không hổ danh là con dâu mẹ Kim, xuất sắc quá.
___________

Vừa đến nơi, JungKook cho gọi bảo vệ kéo tên bang chủ Cẩu Bang lên phòng Hoseok.

JungKook mở cửa xe gọi Yohye xuống cùng, nhưng cô chần chừ tự chỉ vào mặt mình rồi chỉ vào căn biệt thự xa hoa đó nói:-"Chị có thể vào thật sao?"

"Đây là Byun gia, đâu phải Kim gia, chị cứ vào tự nhiên."-JungKook biết là Yohye sợ bà Kim nhưng đây là địa bàn của cậu tung hoành, cô vì cái gì mà sợ chứ?

"Eo, gia tộc này so với Kim gia còn kinh khủng hơn nhiều lần, vì nó đã dưỡng ra một phần tử đáng sợ hơn cả khủng bố."- Yohye tuy miệng nói không muốn xuống nhưng vẫn mở cửa xuống xe. Cô quả thực đối với gia tộc này có chút gì đó tò mò. Đương nhiên, có thể tạo ra một người máu lạnh như bà Kim chính là điều kì diệu ở gia tộc này.

"Chị đang coi thường tôi sao? Đây là Byun gia của tôi, chẳng lẽ tôi lại để chị bị mất chân ngay trước mặt à? Nhảm nhí, đi thôi."- JungKook bật cười, ngoắc ngoắc tay gọi Yohye. Cô ta một đám người vũ khí đầy mình không hề sợ hãi mà tóm ngay bang chủ bang phản diện ra cho cậu, cô gái dũng cảm vậy lại sợ một người phụ nữ trung niên quý phái sang trọng sao? Hài hước quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123