#𝟸𝟶

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ugh- hức-"

Jimin nắm cổ chân Yoongi, gã hôn lên mắt cá chân cậu một cái, hạ thân đưa đẩy theo từng nhịp một. Từ chậm đến nhanh, từ nhanh xuống chậm tạo nên âm thanh nhóp nhép dâm dục có tiết tấu. Trên giường ngủ, cả hai đã bắn ướt khắp mọi nơi, đánh dấu cả căn phòng bằng hơi thở ướt át, dấu vết ân ái tràn lan cùng không gian đắm chìm trong tội lỗi.

Jimin nhìn Yoongi nằm theo tư thế doggy, dâng hiến bản thân cậu cho gã để gã thưởng thức mọi kiểu gã muốn. Dương vật cương cứng tiến vào xâm nhập thành nội bích ướt đẫm và nóng bỏng. Gã thở ra một hơi khoan khoái, cảm giác tê người khi được tiến vào một nơi mình nhớ nhung thực sự rất tuyệt. Jimin hôn xuống ót mềm của Yoongi, ấn răng lên tạo nên một dấu hôn đậm màu sở hữu. Gã thích làn da trắng sáng nhạt nhòa của cục cưng mình, màu da luôn hiện lên rõ rệt những dấu hoan ái kịch liệt hay nhẹ nhàng, cả những dấu tay và những vết thương xuất hiện sau những lần gã dụng cậu vào việc riêng tư khác.

"Nói cho ba nghe, em là của ai nào?" Dương vật Jimin thúc liên hồi vào hậu huyệt mềm nhũn chín nục của bé nhỏ. Cậu gục mặt xuống gối, mông buộc nâng lên cao khi Jimin giữ chặt eo cậu lại để cậu không dịch đi đâu được. "Xinh yêu của ba, em là của ai?"

"Em là của ba." Yoongi khó khăn trả lời. Cậu vừa thở vừa đáp, cổ họng khô khốc không có lấy một giọt nước bọt. "Em là của ba, em là của Jimin."

Jimin hài lòng khi Yoongi trả lời đúng ý muốn của gã. Người nhỏ hơn siết cửa hậu, cố tình gây khó khăn cho gã đàn ông đang di chuyển ra vào. Yoongi chống hai tay dậy, cậu lật người lại, nằm đối diện với người lớn hơn rồi vòng tay lên cổ gã.

"Ba ơi..." Cậu bé chu môi làm nũng rồi cứ thế ôm chầm lấy gã như vậy.

Jimin bật cười nhìn cậu. Đến nữa rồi. Cái bài nịnh nọt muôn thuở này.

"Em làm nũng ba thì giỏi lắm." Park Jimin gõ ngón trỏ lên hai cánh môi mềm mại của Yoongi. Gã nói là thế, song gã vẫn mềm lòng hẳn khi Yoongi tỏ ra như vậy. "Làm sao, muốn ba làm gì cho em?"

Jimin hôn xuống môi mềm. Gã ngậm chặt lấy cánh môi dưới, tay nhẹ xoa nắn dương vật của Yoongi. Tay gã thô ráp, có nhiều nốt chai sần bên trên, chạm vào rất cứng và khô. Yoongi thở dốc nhìn Jimin, lúc hôn, Jimin thường không hay nhắm mắt, gã thích nhìn chăm chăm vào bé nhỏ của gã nhiều hơn là tận hưởng nụ hôn theo cái cách mà nhiều người cho là lãng mạn. Yoongi hít thở không đều. Cậu chớp mắt nhìn Jimin ngậm, cắn, mút, nuốt, liếm môi và khoang miệng mình, không nhịn được mà cào vào ngực gã mấy cái.

Jimin nắm lấy tay cậu.

"Sao thế, hửm?" Gã âu yếm miết môi cậu một cái trước khi tách ra. "Em không đồng ý chỗ nào?"

"Không thở được..." Yoongi hớp hơi, cậu lí nhí trong cổ họng, đôi mắt đầy nước tỏ ra vẻ mặt uất ức. "Khó chịu..."

"À, khó chịu hả." Jimin nhỏ giọng, tiếp tục ngọt nhạt với xinh yêu nhà mình. Gã hôn hôn xuống khóe môi cậu, tạo ra âm thanh lóc chóc; hạ thân tiếp tục đưa đẩy nơi nhớp nháp, từng chút từng chút một, gã đưa Yoongi trở về với cuộc mây mưa.

Yoongi thôi không còn bị xiềng xích tứ chi. Cậu biết điều hơn một chút khi Jimin thả mình ra. Chậm chạp vòng tay lên cổ gã, Yoongi chủ động kéo gã xuống. Cậu không biết hôn, chủ yếu cậu chỉ thơm lên môi lên má gã, nũng nịu với gã mấy câu để gã chiều ý mình rồi một mình gã làm hết. Hậu huyệt Yoongi chịu lực đẩy nặng nhẹ nhanh chậm khác nhau từ phía bên ngoài tác động. Dương vật Park Jimin luôn to lớn khi tiếp xúc với cậu, biết là gã hứng thú với việc ân ái, nhưng Yoongi chưa bao giờ mường tượng ra được việc Jimin không cương lên nổi, hoặc đơn giản là gã sẽ không chạm vào ai đó khi gã đang hứng tình.

"Ba ơi," quặp hai cẳng chân vào hông Park Jimin, cậu khẽ gọi. "không thích ba đánh em đâu."

Yoongi ấm ức vì bị gã đánh là có thật. Cậu biết cậu láo, biết thừa, chẳng ai nói cũng biết. Ai nói cậu láo thì cứ việc nói thôi, cậu không quan tâm miệng người đời chửi mình, vì cậu biết bọn họ không đụng vào cậu được. Nhưng chỉ cần Park Jimin trừng một ánh mắt, giơ một bàn tay, thì Yoongi, lúc này chính thức ủy khuất hoàn toàn. Cậu không muốn thừa nhận mình yếu đuối chút nào, một tí tì ti cũng không muốn; nhưng thực tế đã chứng minh rõ rành rành ai ai cũng thấy rằng Yoongi không thể chịu nổi cơn giận dữ Jimin gây nên. Cậu sợ áp lực.

Cậu sợ gã.

"Em không muốn ba đánh em." Yoongi lặp lại. "Ba."

"Không muốn bị ba đánh thì phải làm sao?" Jimin hỏi cậu một câu, ý nghĩa không quá khác so với câu hỏi lúc trước. "Cục cưng?"

Yoongi nhẹ lắc đầu tỏ ý không biết. Có bao nhiêu lý do cậu đã nói ra rồi. Bây giờ còn sót lại ý nào nữa hay sao mà hỏi.

"Không được chạy khỏi ba, biết chưa?" Park Jimin thì thào nói với cậu. "Ba không thích em chạy trối chết như thể ba sắp nhai nuốt em tan xương nát thịt ra như thế. Ba không cần biết em sợ hay không sợ, nhưng chạy khỏi ba là ba đánh. Được chứ?" 

"Nhưng mà ba đánh em đau." Yoongi bĩu môi lườm gã. "Ba đánh em đau lắm. Nhỡ đâu em không chạy, ba đánh em đau hơn thì sao."

"Chạy về phía ba thì ba sẽ không đánh em." Jimin sờ tay lên bên má gã vừa tát cậu. Gã nhíu mày, khẽ hôn xuống chiếc má mềm đã mờ đi phần nào dấu ngón tay gã đàn ông. "Còn chạy về phía khác phía ba là ba không những đánh đau, mà ba còn bẻ gãy chân em, cho em không còn chân mà chạy nữa đâu đấy."

"Không muốn mà." Yoongi rưng rưng nước mắt. "Không muốn ba bẻ chân em đâu..."

Cậu thút thít nhìn gã kiên định với ý nghĩ đó mà không khỏi sợ hãi. Yoongi không thích đau, cậu đã không muốn gã đánh mình rồi, thế mà bây giờ gã còn nói gã sẽ bẻ gãy chân cậu nữa, há chẳng phải gã đang muốn hủy hoại cậu trong đau đớn sao?

"Thế em bé hứa với ba đi." Jimin nhìn cậu bé nằm dưới thân gã. "Em hứa với ba sẽ không bao giờ chạy khỏi ba, không bao giờ rời ba nửa bước, không bao giờ đi với thằng khác, không bao giờ có ý định phản bội ba đi." Gã khẽ nói, dịu dàng bàn tay vuốt ve góc mặt của người nhỏ hơn. "Ba muốn em hứa với ba."

Yoongi sụt sịt mũi. Cậu nuốt nước bọt, cổ họng khô khốc cất lên tông giọng vỡ vụn.

"Em hứa..."

"Em hứa với ai nào?"

"Em hứa với ba..."

Yoongi lí nhí nói, và chỉ cần như thế, Park Jimin đã hài lòng ôm hôn cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro