chương 5: quỷ vương trong thùng học cách chia sẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



họ tìm thấy faker trong một chiếc thùng các tông.

wooje đến phòng ngủ của hyunjoon và minseok, nơi mà dường như đã trở thành địa điểm gặp gỡ ưa thích của faker. cậu gõ cửa và minhyung là người mở cửa - wooje là người cuối cùng đến. cậu bước vào và ngạc nhiên khi thấy faker thu mình trong một chiếc hộp bìa cứng, đầu gối co lên ngực, nhìn vô cùng thoải mái.

"tại sao..." wooje lẩm bẩm một cách do dự, "...ngài lại nằm trong một chiếc hộp?"

"vì thoải mái," faker nói và từ chối giải thích thêm.

vậy là giờ họ đang ngồi vòng quanh trên sàn phòng ngủ, với hyunjoon và minseok nằm trên giường của mình. minhyung ngồi cạnh faker trên sàn, lưng tựa vào một tủ đựng đồ. wooje chọn ngồi bên cạnh minseok trên giường của anh.

wooje lảng tránh trong sự im lặng không thoải mái, đợi ai đó nói trước. cậu không hề có ý định là người đầu tiên đặt câu hỏi.

faker thở dài. "có câu hỏi gì không?"

"kể cho chúng tôi nghe về địa ngục đi ," minseok nói một cách mạnh mẽ.

faker chớp mắt nhìn anh ta, khuôn mặt cứng nhắc. "đó là nơi tràn ngập nỗi đau," hắn nói một cách nhẹ nhàng, dường như vẫn có sức đe dọa mặc dù hắn đang chen chúc trong chiếc hộp bìa cứng.

minseok nhìn lại vị quỷ vương và trao nhau những ánh mắt đề phòng với wooje. "có nghĩa là gì?"

ánh mắt lạnh lẽo của faker lướt qua một cách nhẹ nhàng khi hắn nhớ lại ký ức của mình. "đó là nỗi đau," hắn lặp lại. "cậu sẽ tỉnh dậy mỗi ngày với những tiếng kêu của những linh hồn bị ràng buộc. bữa ăn rất hiếm hoi. trong những dịp hiếm hoi, cậu sẽ có cơ hội được đi tắm, nhưng nước sẽ làm bỏng da thịt cậu. mỗi tòa nhà đều trang trí bằng những xác chết của kẻ phạm tội, xương cốt vỡ vụn nhưng không bao giờ gãy, để cậu sẽ không bao giờ biết sự nhẹ nhõm..."

hắn nhìn về phía cửa sổ. "những con quỷ sẵn sàng làm bất cứ điều gì để ùa ra thế giới của nhân loại. bất cứ điều gì để thoát khỏi đó..." một nụ cười nhẹ hiện lên trên môi hắn nhưng nhanh chóng biến mất. "... cái hố địa ngục đen tối đó. khi cậu đi qua những con đường, kẻ phạm tội níu lấy chân cậu, van xin cậu cứu họ thoát khỏi số phận họ bị kết án cho đến hết thời gian."

một sự im lặng ngột ngạt, nặng nề bao trùm lên những người trong phòng khi họ nhìn nhau với ánh mắt lúng túng.

ánh mắt của faker quay trở lại phía họ. hắn nhìn họ một lát và sau đó bật cười.

"ta đùa thôi!" hắn reo lên, vỗ tay một cách vô tư về phía họ.

hyunjoon bật cười gượng gạo, và sau đó họ đều cười với nhau trong sự giải tỏa.

"vậy địa ngục không thực sự tồi tệ à?" minseok nói, giọng đầy hy vọng.

"không, nó rất tồi tệ," faker nói, vẫn cười.

faker nhướn một bên lông mày khi nghe minhyung phàn nàn về lời nói đùa đó và cả nhóm lại cười vui vẻ.

"câu hỏi tiếp theo," faker vui vẻ nói, cuộn tròn hơn trong chiếc hộp.

wooje nhìn bạn mình đang nói chuyện với nhau trong khi cố gắng nghĩ ra một câu hỏi hay. sau đó, cậu nhớ đến con quỷ mà faker đã giết ngay trước mặt họ. nó đã ngụy trang thành một người đàn ông, nhưng sau khi faker giết nó, nó đã biến thành một sinh vật trắng xóa, hình dạng người mờ nhạt.

"đây có phải là hình dạng thật của ngài không?" wooje nói nhỏ. tai cậu đỏ bừng vì xấu hổ ngay lập tức khi câu hỏi rời miệng. hình dạng thật? điều này nghe giống như trong mấy bộ anime?

faker nghiêng đầu. "hình dạng thật của ta?"

"vâng," wooje nói, tìm cách giải thích, "ngài biết đấy, những con quỷ ngài giết trong bãi đỗ xe trông khá kỳ lạ, nhưng ngài trông giống con người hơn họ, ngay cả khi chúng tôi mới triệu hồi ngài."

faker nhún vai, suy nghĩ. "ừ, ta là ác quỷ mạnh nhất, nên ta khác biệt so với những con quỷ cấp thấp. ta có những khả năng mà chúng không có, và càng mạnh mẽ hơn, ta sẽ trông giống con người hơn."

wooje gật đầu tỏ ý đã hiểu. cậu nhìn minhyung, lông mày của anh ta hơi nhíu lại.

"không có ý xúc phạm," minhyung mở lời, "nhưng tôi nghĩ quỷ vương sẽ... ác hơn nhiều."

nụ cười tinh quái của faker nở rộ. "điều gì khiến cậu nghĩ rằng ta không ác?"

minhyung nhún vai. "tôi tin ngài."

nụ cười mẹo mó của faker chuyển sang một nụ cười dịu dàng. "cậu tin ta," hắn lặp lại, dường như rất vui vẻ.

wooje nhăn mày. cậu không thể nói rằng cậu hoàn toàn đồng ý với minhyung, nhưng faker đã chứng minh mình là người đáng tin cho đến hiện tại. liệu có thể có ác quỷ đáng tin không?

faker nói, "để trả lời câu hỏi của cậu, trước đây ta đã từng là một con người, khi hàn quốc vẫn còn là goryeo."

wooje quay đầu về phía faker với sự ngạc nhiên, bạn bè của cậu cũng tương tự.

"các cậu cảm thấy ngạc nhiên thật à," faker cười. "đúng vậy, trước đây ta từng là một con người. và các cậu có thể qua mặt quỷ, cậu biết không? con người có thể rất thông minh. ta đã dùng một khế ước quỷ để thực hiện điều ước để chữa lành gia đình bị bệnh của ta. sau đó ta đến địa ngục."

"và quỷ vương cứ thế để ngài thay thế?" hyunjoon lắng nghe một cách hoài nghi.

"ta đã giết hắn ta," faker nói một cách nhàn nhã.

"ngài làm gì cơ?" wooje hét lên trong khi hyunjoon phát ra một tiếng khò khè nhỏ.

"ta đã lấy dao từ chỗ một con quỷ và đâm chết vị quỷ vương tiền nhiệm." faker nói, một nụ cười nhỏ cong lên trên khóe môi.

"và hắn ta đã ngã xuống dễ dàng như vậy?" minhyung hỏi nhỏ.

"chưa từng ai dám - chưa từng ai nghĩ - để thử và giết gã ta," faker giải thích. "không có quy tắc chống lại điều đó. hắn ta quá yếu, nhận thức sai về quyền lực của chính mình." nụ cười của hắn trở nên rộng hơn. "vì vậy điều đó thật dễ dàng."

có một tia sáng lạ trong đôi mắt của faker làm cho ánh nhìn của hắn trở nên kỳ quái mặc dù thiếu đi đồng tử màu vàng hoặc kính cận màu đen của hắn. wooje cố gắng không để sự sợ hãi của mình lộ ra, nhưng faker sẽ có thể cảm nhận được nó chứ?

làm sao wooje có thể tin tưởng vào tên này?

"tất nhiên, khi ta giành được quyền kiểm soát, ta áp dụng những quy tắc mới bằng những quyền hạn mới của ta để ngăn chặn việc tương tự xảy ra với ta," faker nói một cách tự mãn. "vì vậy, ta không phải là bản chất ban đầu đã xấu như hầu hết các con quỷ khác. ban đầu, ta là một con người và vì thế ta có suy nghĩ như một người."

wooje nhìn faker, đầu gối vẫn đang cuộn trong chiếc hộp bìa cứng, và cố gắng tưởng tượng về hắn như một học giả trong một bức tranh cổ hàn quốc. faker bắt gặp ánh mắt của cậu và nhếch một bên lông mày nhìn chăm chú. wooje nhanh chóng nhìn đi, đầy bối rối.

"có thực sự không cách nào để ngài trở về địa ngục mà không cần một trong các linh hồn của chúng tôi không?" hyunjoon càu nhàu. "điều đó nghe không công bằng. chúng tôi chỉ vô tình triệu hồi ngài."

"có một cách," faker nói. "nhưng điều đó sẽ dẫn đến việc khiến cho đại thiên sứ của thiên đường phải giết ta, và một trận chiến như vậy sẽ buộc phải xé rách bầu trời."

"một thiên sứ phải giết ngài?'" wooje hét lên.

"xé rách bầu trời?" minseok lặp lại. "điều đó có nghĩa là gì? một cách khoa học, ta không thể xé rách bầu trời, đó không phải là một thứ mà ta có thể nắm giữ-"

"chúng ta đang nói chuyện với quỷ vương của địa ngục, anh ạ. em nghĩ rằng khoa học không quan trọng ở đây," wooje thì thầm.

"thiên sứ thật sự tồn tại?" hyunjoon lớn tiếng.

"hyunjoon, nếu quỷ có tồn tại, tại sao thiên sứ lại không cơ chứ?" minhyung lạnh mặt nói.

một tiếng gõ nhẹ trên cửa làm họ giật mình.

"minseok ơi," một giọng nói gọi với vào. minseok tươi rói nhận ra, nở một nụ cười. anh nhổm dậy từ giường để mở cửa.

"anh hyukkyu!" minseok chào đón. "anh đến đây làm gì vậy?"

wooje nhận ra cái tên đó. hyukkyu là một trong những người anh lớn của minseok, anh ăn nói rất nhỏ nhẹ và là một người dễ chịu.

hyukkyu bước vào, lắc những lọn tóc mái ra trước mặt và giơ một túi nilon lên. "changhyeon bảo anh mang lại cho em cái này," anh ấy nói với một nụ cười ấm áp, đưa cho minseok một quyển sách giáo khoa. "và anh mang theo xiên nướng thịt lợn, nên đây, nhận đi-"

lời nói của hyukkyu dừng lại khi anh nhìn thấy faker, vẫn chen chúc trong chiếc hộp bìa cứng.

có phải là tưởng tượng của wooje, hay faker đang giận dữ nhìn hyukkyu.

"cậu ta là ai vậy?" hyukkyu nói lạnh lùng, nụ cười biến mất khi anh ngay lập tức quay đi từ phía faker để nhìn minseok. wooje thấy rõ cơ thể anh đã căng cứng, đôi tay cuộn lại thành nắm đấm.

"tôi là sanghyeok," faker nói một cách ngắn gọn.

hyukkyu thậm chí còn không nhìn lại anh ta. "cậu ta là ai?" anh nhắc lại câu hỏi với minseok.

wooje và minseok nhìn nhau đầy ngạc nhiên. hyukkyu nổi tiếng là một người hiền lành, nhẹ nhàng, nhưng anh ta đang khó chịu với faker một cách rõ ràng.

"đó là anh sanghyeok," minseok trả lời một cách lúng túng.

hyukkyu nhăn mày. "mấy đứa đang làm gì cùng cậu ta?" anh nói, bước vượt qua minseok để hỏi toàn bộ những người còn lại. anh chạm mắt với mọi người nhưng bỏ qua faker.

"chỉ là thư giãn cùng nhau," minseok nói.

"học nhóm ạ," wooje và hyunjoon cùng lúc nói. oops.

mắt của minseok nhăn lại và cậu gật đầu. "học nhóm! đúng rồi, học nhóm. haha. đúng vậy," cậu thều thào.

hyunjoon khịt mũi và minseok liếc anh một cách đe dọa nhất mà wooje từng thấy trên khuôn mặt người nhỏ bé kia từ trước tới giờ.

"vậy ư," hyukkyu nói một cách lạnh lùng. "mấy đứa đang học gì?"

một khoảng im lặng ngắn khi wooje, minseok, hyunjoon và minhyung nhìn nhau, hoảng loạn.

"âm nhạc," wooje nói lớn. minseok lắc đầu nguầy nguậy từ phía sau hyukkyu, nhưng đã quá muộn.

hyukkyu nhìn wooje, đang rất bối rối. "em không học cho âm nhạc, và chắc chắn không có nhạc cụ." anh ấy cười nhẹ, vai anh thả lỏng một chút. "mấy đứa đều không học âm nhạc - kể cả sanghyeok."

minseok vùi mặt vào tay.

"ôi," wooje rên rỉ. "lỗi của em." não của cậu không hoạt động nổi. trong tất cả các môn học có thể chọn, tại sao cậu lại nói về âm nhạc? như hyukkyu chỉ ra, wooje thậm chí còn chưa từng học âm nhạc. có lẽ cậu nên để 02 trio xử lí cái này.

"sao cậu biết là tôi không học âm nhạc?" faker hỏi một cách khô khan. hyukkyu lại không thèm để ý.

"muốn trả lời lại không?" hyukkyu nói một cách chế nhạo với wooje. wooje lắc đầu và nhìn minhyung với ánh mắt cầu cứu. minhyung cũng khá bình tĩnh, phải không?

minhyung nuốt nước bọt và giả vờ cười. "wooje... wooje chỉ nhầm lẫn thôi," anh nói vui vẻ, hai tay nắm chặt nhau. "rõ ràng là em ấy muốn nói về môn lịch sử."

"em ấy muốn nói về môn xã hội," hyunjoon cố gắng nói vào cùng một lúc.

"em ấy muốn nói về văn học!" minseok thốt lên đồng thời. ba người bạn lập tức im lặng và nhìn nhau, mắt đầy sự ghét bỏ.

ôi trời ơi, chúng ta chết chắc. wooje thầm nghĩ khi hyeokgyu bật ra những tiếng cười nhỏ khác về tình huống vô lý này.

"anh không biết tại sao mấy đứa lại nói dối anh, nhưng anh chắc chắn mấy đứa đã che giấu được," hyukkyu nói với minseok. "miễn là mấy đứa không bí mật tham gia đường dây ma túy là được. anh đã từng biết một người như vậy."

"thật sao," faker lẩm bẩm. "anh dường như giống loại người sẽ ở trong một đường dây ma túy."

hyukkyu lườm faker, cuối cùng thừa nhận sự hiện diện của hắn. "vừa ngồi trong một chiếc hộp bìa cứng vừa nói vậy thì hơi nực cười đấy."

"thoải mái là được," faker càu nhàu.

"không ai trong số tụi em sẽ tham gia bất cứ một đường dây ma túy nào cả!" minseok nói to. "okay, cảm ơn vì xiên nướng, anh hyukkyu! tụi em sẽ ăn nó thật ngon miệng!" cậu vồ lấy túi nilon từ tay hyeokgyu và kéo anh ra cửa.

"ừ, ăn thật ngon nhé," hyukkyu nói một cách tử tế, nét mặt anh ấy mềm mại dần khi anh chạm vào đầu minseok. sau đó, khuôn mặt anh chuyển thành một sự căm phẫn và anh chỉ tay về phía faker. "chỉ cần đừng cho cậu ta."

sau đó, anh đi mất. minseok đóng cửa và mỉm cười yếu ớt với họ.

"tại sao ngài lại có trận beef với anh hyukkyu?" anh nói với faker. "anh ấy là người tốt bụng nhất trên hành tinh."

"beef?" faker nói. "ta không có bất kỳ miếng thịt bò nào với tên đó, và nếu có, tôi cũng không chia sẻ với anh ta."

"không, đây là một cụm từ lóng, à... như thế nào nhỉ, tại sao ngài ghét anh ấy?" minseok nói. "hai người có biết nhau không?"

"không. và ta không hề là ghét cậu ta," faker trả lời, vòng tay đan chéo trên ngực một cách cáu kỉnh mặc dù hắn cố gắng trông bình thản.

wooje chắc chắn rằng faker chỉ đơn giản không thích hyukkyu. mỗi lần gặp hyukkyu, người anh lớp trên này luôn rất dịu dàng và lịch sự.

tại sao một quỷ vương lại ngay lập tức ghét một con người mà hắn mới gặp? wooje tò mò, nhưng faker đang hờn dỗi trong chiếc hộp và không hề có vẻ như sẽ mở lòng chia sẻ thêm bất cứ gì, vì vậy wooje chỉ lấy một que nướng thịt lợn.

thật là một xiên nướng ngon, wooje nghĩ trong lòng, nhai một cách rệu rã .

"bây giờ các cậu phải tin ta thôi," faker nói đột ngột. "những con quỷ sẽ không ngừng tấn công các cậu cho đến khi khế ước được hoàn thành và ta có một trong các linh hồn của các cậu. năng lượng của các cậu đặc biệt mạnh mẽ vì đã tạo khế ước với ta, vì vậy chúng sẽ không từ bỏ dù cho ta giết bao nhiêu trong số chúng đi nữa." mặt hắn nhăn lại một chút. "một trong các cậu sẽ phải hi sinh linh hồn để các cuộc tấn công dừng lại."

"ngài là quỷ vương," minhyung phản đối. "không phải ngài có thể làm một ngoại lệ sao?"

"tất cả quỷ đều bị ràng buộc bởi khế ước. đó là cách duy nhất để đảm bảo rằng con người nhận được phần thưởng xứng đáng và không bị quỷ áp đảo một cách đơn giản," faker nói.

wooje gật đầu đồng ý và rồi đột nhiên khựng lại. "ngài không thể làm hại chúng tôi?"

"không thể," faker nói. "nếu ta thực sự làm tổn thương các cậu, ta sẽ chết, và sau đó các con quỷ sẽ không có một vị vua nào thống trị và mọi thứ sẽ bùng nổ. thực sự đấy."

"ồ," wooje nói. cậu xoa gáy, đột nhiên cảm thấy hổ thẹn. họ đã từng rất sợ faker giết họ khi trong thực tế, hắn thậm chí còn không thể gây một vết xước cho họ.

"thật tốt để biết điều đó," minseok nói run run, với một que xiên nướng và đưa cho faker. "ờm, ngài có muốn thử một xiên không? tôi sẽ không nói với anh hyeokgyu đâu."

"ta không muốn bất cứ thứ gì từ tên đó," faker nghiến răng gắt gỏng và gạt nó đi.

"cuộc trò chuyện này khá có ích," hyunjoon nói khi bốn người họ đi qua khuôn viên trường. nơi đây vắng vẻ - vì vẫn là chủ nhật nên hầu hết học sinh đã ra ngoài làm việc khác.

"ừ" minseok lẩm bẩm. "nhưng nghiêm trọng thật, chúng ta sẽ làm gì với khế ước?"

wooje không trả lời, ánh mắt nhìn chăm chú vào một hình bóng quen thuộc vội vã lao đến gần họ.

"ê, có gì vậy?" minseok nói, chọc vào vai wooje.

wooje nuốt nước bọt. "nhìn kìa."

kangdae đang chạy về phía họ, đôi mắt hắn long sòng sọc. hyunjoon rên rỉ và giơ một trong hai cây nạng lên, dự định đánh gã với nó, nhưng kangdae tránh qua và nắm vai wooje. wooje loạng choạng và họ va vào tường một cách đau đớn.

"ê- cái đéo gì đấy, buông ra!" hyunjoon hét lớn, lăm lăm đi về phía gã và nắm cánh tay kangdae, nhưng kangdae chắc như sắt. gã không nhúc nhích ngay cả khi minhyung và minseok túm gã và cố gắng kéo gã ra.

"choi wooje," kangdae thở hổn hển, đôi mắt hắn hoảng loạn. "này. này- mày định... định thả con quỷ đồ chơi của mày vào tao à?"

wooje chớp mắt nhìn hắn, ngạc nhiên. "tại sao tôi lại làm vậy?" cậu nói. cả minhyung, minseok và hyunjoon đều dừng lại để nhìn kangdae.

"cái gì-" kangdae lắp bắp, đôi mắt như sắp rơi ra khỏi tròng mắt.

wooje lắc đầu, gỡ tay kangdae khỏi cánh tay mình. "không cần phải giấu nữa, tôi đoán, lúc đó cậu đã thấy con quỷ rồi. nhưng tôi không định làm gì ai cả. đừng làm phiền tôi."

"nếu em ấy không làm, tao sẽ làm," minseok nói.

kangdae nhe răng nhìn minseok, hơi thở gã rất dồn dập. "biết gì không? tao sẽ thanh trừ chết cụ con quỷ chết tiệt của mày. tao sẽ vạch trần nó và tao sẽ giết nó. nó tốt nhất nên ngủ với một mắt mở."

minseok đảo mắt và hyunjoon bật cười. "mày thực sự nghĩ mày có thể giết được hắn?"

"tao sẽ làm được điều đó," kangdae kiên định, lùi lại khỏi họ. "tao thực sự sẽ làm thế, vì thế hãy để tao yên." gã chạy trốn trước khi wooje kịp nói gì thêm.

"thằng điên này," minseok nghiến răng. "chúng ta đâu có ý định làm gì với hắn đâu. wooje đã ngăn faker giết hắn rồi mà. chết tiệt, chúng ta nên để hắn làm thế với kangdae-"

"đừng nói thế," wooje lẩm bẩm, đôi mắt sợ hãi của kangdae hiện lên trong đầu cậu. "kangdae là một tên ngốc, nhưng lần này hắn có thể thực sự làm điều gì đấy."

"đừng lo," minhyung nói an ủi. "faker là quỷ vương mà. kangdae không thể làm gì chống lại hắn hoặc chúng ta."

cậu có thể qua mặt quỷ, faker đã nói vậy. faker, người đã từng là con người - một người đã chết, nhưng vẫn là con người - khi hắn giết một quỳ vương khác.

wooje thở dài và gật đầu, bụng nhộn nhào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro