redkhoa. hà nội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♬ ₊˚.🩰⋆☾⋆🎧.⁺₊✧

' âm nhạc dùng để chữa lành, ngày đó anh mất em những bản nhạc mình thường nghe giờ vài giai điệu cũ lại nhớ đến nhau '

.

sau cuộc cãi vã kia chính thức hoài nam và tấn khoa chia tay rồi, mọi đổ vỡ cứ mãi âm ỉ qua từng ngày này tháng nọ. dẫu còn nhiều tình cảm nhưng có vẻ những dư luận chiếm lấy cái suy nghĩ bao bọc nhau rồi. tấn khoa luôn nói em bé mạnh mẽ lắm chẳng bao giờ khóc đâu, em nói em sẽ đi vào để lại đớn đau đằng sau, anh và em sẽ vẫn bảo vệ nhau như vậy, nhưng hoài nam đã quá hiểu em muốn gì. anh biết tất cả em chỉ nói dối, em bé nói dối là không ngoan đâu, anh biết em mỏng manh đến như nào, anh biết em mang về đau đớn. hoài nam vẫn luôn ôm trọn thân nhỏ của em khi có tiêu cực.

hoài nam từng nói với em, chỉ cần một chút bóng đen vây quanh anh thì anh sẽ luôn đến bên cạnh để xua tan đi hết u phiền. nhưng tấn khoa hay nói dối, tấn khoa hay thức muộn để nhìn anh còn giữ thói xấu kia không. hoài nam cứ đúng giờ off livestream lại lên dỗ em đi ngủ, xong lại mệt mỏi mà lên sân thượng hút thuốc lá, và anh cũng hiểu em rất ghét mùi thuốc đến nhường nào.

nhưng mệt mỏi không có cách giải thoát nào, hoài nam cũng không muốn làm phiền em đâu

thường lúc anh đi xuống em ngủ chưa lại thấy em biến mất đi đâu đó, và mỗi lúc đấy anh sẽ lại thấy một đống kẹo trên bàn với một tớ note nhỏ dặn anh đừng hút thuốc nữa. tới lúc đấy anh sẽ lại ngồi trong phòng chờ một em nhỏ tới ôm anh từ sau, sẽ vẫn những câu trách yêu rồi sẽ lại ôm nhau chìm vào giấc mơ của nhau.

[...]

hoài nam cũng thích đi hà nội, một phần vì là bài hát yêu thích mà anh với tấn khoa hay nghe, một phần thì hà nội bình yên lắm. anh thích hà nội tấp nập này nhưng lại không ầm ĩ đâu, nó cứ như cuộc tình này thôi im lặng vào tình ca. đứng ở trên tầng cao nhìn quay khu phố nơi nào cũng đầy ánh đèn vàng. nhưng thành phố nào về đêm chẳng liệu được sự yên bình. hôm đấy lời chia tay buông ra trong sự lặng, chỉ vài lời lí luận mang cái tôi của cả hai lên quá cao, hôm đấy cũng là đêm cuối ở lại hà nội. đêm đó em cũng khóc rất nhiều, nhưng anh vô vọng tới chẳng dám nói lời nào, lại bật bản nhạc mà em và anh vẫn hay nghe.

'Rơi sâu vô xuống bóng tối những góc tối
Chỉ mình anh thấy
Nước mắt giá buốt vết xước
Những nhức nhối
Vờ rằng không thấy.. '

chẳng còn nhưng thành phố đầy ánh đèn vàng kia, nó đớn lắm. anh vẫn hút từng điếu một, anh cứ nhớ mãi việc em ghét thuốc lá mà cứ châm nửa điếu lại bỏ dở..

dù rằng cả hai đã kết thúc nhưng thói quen vẫn là thói quen, anh vẫn luôn nhường nhịn em và dõi theo em từng ánh đèn.

'yêu em nhưng thói quen vậy, anh xin lỗi vì chẳng ôm em khi em đầy điều tiêu cực xung quanh'

hoài nam vẫn giữ thói quen cũ, giữ vài viên kẹo mà em thích vào túi. chẳng sao cả ta còn thương nhưng chẳng còn quay lại

.

trên trường nm rất nhiều idea -))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro