Chap 7: Chuyện xe Moto

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm nay Jisoo có việc bận nên đã rời nhà từ sớm, dù vậy vẫn không để lại chút vết tích nào để nàng biết rằng cô đã rời đi. Nàng vừa mới đêm qua say nồng ngon giấc trong vòng tay ấm áp của người ta, vậy mà sáng nay khi tỉnh dậy, nàng sờ sờ sang chỗ bên cạnh...trống trơn...hụt hẫng

Jennie lười biếng chui lại vào trong chăn, tránh đi ánh nắng mặt trời rọi qua từ khung cửa kính. Nàng chói mắt quá...cơ mà nàng vẫn muốn ngủ...

Ngũ quan tinh xảo lúc ẩn lúc hiện sau lớp chăn bông dày cộm, tóc nâu loà xoà bên hai gò mã, ánh mai như có dao động của cảnh vật lung linh bên ngoài, khẽ nhoài mình chiếu xuống chiếc giường nơi chứa cô gái nọ. Khung cảnh mĩ miều cùng sắc đẹp kiều diễm như hoà vào làm một, tạo nên một trang cổ tích ngoài đời thực...

Một lúc sau, Jennie mở chăn, ánh nắng lập tức chiếu xuống khuôn mặt đẹp như đúc ra từ tượng thần, đôi tay trắng trẻo ngọc ngà đưa lên, che bớt đi vài tia nắng mới, đôi mắt tinh xảo trong vắt, màu mắt đẹp vô thực dần dần mở ra, sa chân vào ánh mắt đó...là biển tình..

Cảm thấy rằng thật đáng tiếc cho Jisoo khi để lỡ dịp ngắm tiên cảnh siêu thực đẹp mê hồn...

Tuyệt sắc hồng trần đẳng cấp mĩ nhân...

Đôi mày thanh tú khẽ nhíu, Jennie ngồi dậy, vươn vai một cái, ngó quanh. Đôi tai lém lỉnh "vểnh" lên nghe ngóng sự tình, cơ hồ không nghe thấy động tĩnh từ cô...nàng bĩu môi. Nhìn lên chiếc đồng hồ treo trên tường...10 giờ 30 phút sáng... Tự hỏi tại sao nàng lại có thể lười biếng đến như vậy? Từ lúc về nhà cô...nàng biếng nhác hơn hẳn mọi ngày. Mà cũng phải thôi, tối qua ngồi xem phim, trêu trọc tên Kim Jisoo cũng đến nửa đêm mới đi ngủ, suy cho cùng nàng dậy muộn cũng phải.

Bụng nhỏ bắt đầu có biểu tình, ọt ọt vài tiếng, nàng kêu hụ hụ như đó sắp ngất đến nơi, lết xác khỏi giường, lẽo đẽo vào gian bếp kiếm đồ ăn. Nàng mở tủ lạnh...trống không...cô mua tủ lạnh làm màu hay gì? Jennie thở dài, lẩm nhẩm vài câu nói xấu "người yêu", thề rằng bắt đầu từ chiều nay sẽ tự dùng tiền tiết kiệm ra siêu thị mua vài thứ đồ để làm nội chợ đảm đang cho người yêu. Ở nhờ thì cũng phải ngoan ngoãn một chút thì Jisoo mới yêu...hihi...

Jennie sau khi tìm kiếm mãi không thấy đồ ăn liền phụng phịu giậm chân lết thân ra sofa ngoài phòng khách... nằm dài. Nàng với lấy điện thoại trên mặt bàn, rốt cục cũng quyết định gọi cho Jisoo một chuyến.

Đầu dây bên kia trong tích tắc liền nhấc máy...

-"Mèo nhỏ, có chuyện gì sao?"

Nghe thấy âm giọng ấm áp của cô, mắt nàng sáng rỡ như vớ được vàng, viền mắt xinh đẹp tinh nghịch cũng cong lên theo nụ cười. Nàng vừa mới tươi cười được một chút, bụng lại biểu tình lần nữa, khuôn mặt xịu xuống, chán nản hỏi Jisoo:

-"Chị về chưa Jisoo?"

-"Hửm? Giọng em sao lại ỉu xìu vậy? Đói?"

Jennie ừm một tiếng dài, xoa xoa bụng nhỏ. Jisoo nhận thấy được sự chán nản của nàng, trong điện thoại nàng phát ra nụ chời khanh khách. Nàng đáng yêu...đáng yêu như mèo con...

-"Được rồi, 10 phút nữa tôi về đón em đi ăn, thay đồ đi, tôi đưa em đi mua sắm luôn!"

Jennie nghe thấy được đi chơi khắp khuôn mặt liền sáng rỡ, hình ảnh người con gái răng trắng má hồng trong phút chốc còn lung linh hơn ánh mai. Nàng cúp máy, dụi mắt vài cái rồi ngồi bật dậy, ngâm nga giai điệu bài hát quen thuộc rồi vội vội vàng vàng đi chuẩn bị. Được đi ăn...được đi chơi... con gái ai chả thích...

Jennie sửa soạn cũng chỉ mất 7 phút, nàng lật đật chạy ra ngoài, không quên khoá cửa cẩn thận rồi đứng trước cổng đợi cô. Hôm nay là chủ nhật, dù vậy bên ngoài đường phố cũng chỉ lẻ tẻ vài chiếc ô tô, Jennie tươi cười đánh mắt ngắm mọi ngóc ngách nhà cửa đối diện, thoáng chốc lại nhìn về xa xăm, tìm kiếm bóng dáng của cô. Bận trên mình chiếc sweater màu hồng phấn cùng với quần sooc và quần tất trắng, sự thuần khiết ấy như sáng bừng lên cả một góc phố, nhuộm thêm cho nắng mới vẻ rực rỡ ngọt ngào.

Một lúc sau, trên con phố vắng vẻ ấy, không ngừng phát ra những tiếng brum brum của động cơ xe moto phân phối lớn, tiếng xe như vang như dội từng đợt sóng âm lớn khắp cả một góc phố, thu hút mọi sự chú ý của xe cộ đi lại. Nàng cũng không phải ngoại lệ, đánh mắt sang khu phát ra tiếng động, lấp
ló đằng xa dáng vẻ xinh đẹp của người con gái đang lái chiếc moto , khí chất vô cùng cao ngạo, mang đậm vẻ vương gia. Thoạt nhìn qua, cô gái đó có chút quen thuộc, nàng híp mắt một hồi lâu, đến khi con quái vật bằng sắt phát ra tiếng brum to đùng ấy phanh gấp két một tiếng ngay trước mắt, nàng mới ngỡ ngàng...

Jisoo đẩy kính của mũ bảo hiểm lên cao, dung mạo xinh đẹp động lòng người thoáng vẻ niềm nở. Cả người Jisoo như toát ra ánh dương, vô cùng quyến rũ. Jisoo mặc một chiếc sơ mi trắng đi đôi với chiếc caravat màu xanh dương, đôi chân thon dài được ôm gọn bởi chiếc quần tây đen và đôi giày bata. Jennie nhìn lên nhìn xuống một lượt, nhìn đến thẫn thờ, tự hỏi tại sao một người xinh đẹp một cách phi phàm cùng với khí chất ngút trời như vậy lại ngu ngốc đi ngỏ lời với một kẻ tầm thường như nàng...

Khoé miệng xinh đẹp của cô hoàn hảo tạo ra một nụ cười lịch thiệp.

- Công chúa xinh đẹp, em không định lên xe sao?

Đến khi Jisoo bất mãn thốt lên, nàng mới thoáng giật mình, ậm ừ vài tiếng, nàng lật đật tiến lại chỗ cô. Jennie bắt được ánh mắt cô, khuôn mặt lại rộ lên tia nhu tình ngọt ngào, đôi mắt tinh nghịch cơ hồ ánh lên ý cười nồng đậm, dù vậy vẫn nhu hoà đến lạ kì.

Nhận lấy chiếc mũ bảo hiểm có tai mèo màu hồng, cơ mà Jisoo vẫn chủ động cài mũ cho nàng. Đại công ôn nhu! Jisoo mỉm cười, hai má bánh bao hồng hào của nàng khi được đội cái mũ cô mới mua kia trông vô cùng đáng yêu, hệt như một chú mèo nhỏ. Cô như không kiềm chế được, đưa tay lên cốc vào mũ nàng một cái, kéo tay nàng lôi lên xe. Tiểu khả ái!

Jennie vì xe rộng nên ngồi cách cô cả khoảng, vẫn còn chưa dám ôm sát eo cô. Jisoo đợi một lúc, vẫn chưa thấy nàng có động tĩnh, trong lòng dâng lên chuỗi khó chịu. Jisoo qua kính chiếu hậu lườm nàng một cái, vặn tay ga, cả xe rồ lên, Kim Jennie lập tức đổ rập vào người cô, tay vòng qua ôm trọn eo thon, tất cả vòng một như có tác động mà áp sát lấy lưng cô, cực kì kích thích lửa nóng trong người...

- Jisoo, chị đừng có rồ ga như vậy, sợ chết đi được!

Jennie sợ hãi thốt lên, tay vẫn giữ khư khư eo cô, một tay đưa lên chỉnh lại mũ mèo. Kim Jisoo nhếch môi, lạnh lùng đến không tưởng.

- Biết sợ thì lần sau ôm cho chắc!

Jisoo phán xong một câu không biết xấu hổ trời đất, liền nhanh chóng lao xe đi. Trên con phố lặng ấy, một xinh đẹp lạnh lùng, một dễ thương kiều diễm trên con xe moto băng băng qua mọi nẻo đường. Thời tiết cuối đông vẫn còn chút hơi tàn của khí lạnh, vạn vật như ẩn nấp dưới hơi ấm của đất mẹ, tuy chỉ còn ánh nắng vàng nhạt ấm áp vẫn kiên cường chiếu sáng.

- Jisoo, rốt cục cái xe moto này chị lấy ở đâu ra chứ?

Jennie thắc mắc từ nãy, tới giờ mới có dịp hỏi thăm.

- Em nghĩ là ở đâu? Tôi mới mua sáng nay đấy! Thế nào? Đẹp không?

Jisoo vỗ vỗ vào tay lái,

- Đẹp! Cơ mà sao chị phải tốn tiền mua cái thứ vừa nặng vừa khó dắt như này, nếu là em, thà mua xe đạp đi còn hơn!

Jennie ghé vào tai Jisoo nói với âm lượng đủ nghe, gió lớn như vậy, phải ghé sát thì cô mới nghe được. Jisoo nghe vậy thì phì cười, nhìn qua gương chiếu hậu, ngắm thấy cái chu mỏ của nàng, bao nhiêu ý thích lại chen chúc trong đầu. Cô nói lớn:

- Kim Jennie, em nghe kĩ đây! Tôi vốn đạp xe hơn 27 năm cuộc đời rong ruổi truy tìm hạnh phúc, cho đến khi gặp em, xe đạp tôi tuột xích...

Kim Jennie sau khi nghe thông tai nhỏ câu nói vớ vẩn của cô, bất đắc dĩ đánh vào vai người lớn tuổi hơn một cái thật kêu. Nàng trừng mắt lớn, hoá ra Kim Jennie là nỗi thất vọng trong con đường tình duyên của cô, nàng đến giờ phát hiện được địa vị của bản thân trong tim người ta. Trong lòng bỗng dưng buồn rầu, mặt lại ỉu xỉu... Kim Jisoo ngó thấy gương mặt của cô, híp mắt cười lớn, vội vàng nói giải vây:

- Xe đạp tôi tuột xích, vốn dĩ giống như lần đầu tôi gặp em, nhịp tim liền thả phanh. Tôi mua moto này, mục đích muốn chở em đi hết cuộc đời...

Jisoo vui vẻ đùa...Trình độ tán gái của cô cũng phải gọi là đỉnh cao, sến rện như vậy mà cô cũng thốt lên được. Cũng may có cái vẻ ngoài xinh đẹp còn vớt vát được phần nào. Jennie cười phá lên, tâm trạng vô cùng vui vẻ.

Xe vẫn băng băng trên con phố nọ..

Thế giới to lớn như vậy...

Cớ sao tình cờ gặp được nhau...

Không chút do dự...

Nảy sinh tình cảm...

Yêu nhau...

Thế giới có bộn bề ra sao...

Chỉ cần ở cạnh cô...

Nàng liền cảm thấy hạnh phúc...





















Một mẩu chuyện nho nhỏ không kém phần đáng yêu. Mong mọi người vote liền tay...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro