Hồi 16 : ᘓⳗ๑ɴ꯵ɴ᥀

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


✨Sơn Miêu Nhi Nhãn Amity✨

-

"Why not me?"

-

⚠️ R18, có H.

-

Izana rít một hơi thuốc, khói từ miệng y bay ra che phủ gương mặt từ lúc nào nhợt nhạt mệt mỏi của mình. Rồi y thở dài, ngồi xuống cạnh một cái bia mộ đã lâu, dựa đầu vào đó thì thầm.

"Shinichirou, anh à, có phải anh còn sống đúng không?"

Có phải anh còn sống đúng không? Trong đôi mắt của Mikey ấy, đôi mắt như chứa đựng linh hồn lạnh lẽo của anh, hay là cả những điều anh còn luyến tiếc ở nơi nhân gian mà anh chưa làm được.

"Khi thấy Mikey, em rất ganh tị với nó. Vì em không phải là duy nhất. Nhưng bây giờ em nghĩ lại rồi..."

Izana quăng điếu thuốc sang một bên, ngước đầu lên trời và một cơn gió thổi lướt qua mặt y, mơn man như bàn tay người anh trai yêu quý đang an ủi ưu phiền trong thâm tâm của y.

"Mikey thật giống anh, như nhân bản vậy... Nếu vậy thì em sẽ giúp anh "tái sinh" một lần nữa, có được không?"

-

"A... Dừng lại, đau quá..."

Mikey nằm sấp trên giường thở gấp rên rỉ, nước mắt rơi tèm nhem ướt cả khuôn mặt đỏ lên của em.

Sanzu mơn trớn trên làn da mịn màng kia, rồi cúi xuống cắn lên cổ em những vết cắn "chủ quyền", có nhiều nơi còn bén cả máu tanh.

Hắn mỉm cười, song tiếp tục dồn dập côn thịt vào hậu huyện bị căng ra một cách đáng thương, bàn tay hắn cũng không để yên, liền bóp nắn mông em đến mức hằn lên mười vết ngón tay đỏ chót.

Tiếng lép nhép và dâm thuỷ nơi giao hoang của cả hai khiến người khác nhìn vào chắc chắn phải chết đi sống lại.

"Mikey à, Mikey mang thai của chúng ta nhé?"

Em nghe xong lời đó ngại đến mức muốn đào đất chôn mình, mấy lời nói như thế dễ dàng để rơi ra khỏi miệng sao? Nghe kinh tởm chết đi được.

"Đừng nói nữa..."

Mikey ụp mặt vào gối, đầu óc em bây giờ loạn cả lên, đau đớn hay sung sướng gì đó hoà lẫn vào nhau tạo ra cảm giác lạ lẫm chết tiệt, vừa muốn dừng lại vừa muốn người đằng sau tăng lực hơn nữa.

Hắn nắm lấy đùi em, quay nhanh lại, để em nằm ngửa trước mặt mình. Côn thịt không rút ra quay 180°, vô tình chạm vào điểm G khiến em phải căng cứng cả người mà "phóng thích". Sanzu tiếp tục luận động mãnh liệt, lực eo không khác con chó hoang kích dục, tinh hoàn cũng điên cuồng đập liên tục vào mông em.

Hắn sướng đến phát điên, hận không đem được cả bao tinh hoàn vào hậu huyệt dâm đãng đó.

"Thích không?"

Sanzu thì thầm vào tai em, rồi trượt xuống liếm mút nhũ hoa đang đỏ lên, tay thì mơn trớn "tiểu Mikey" đang dựng đứng không biết xấu hổ, song hắn lấy ngón tay chặn ngay "lỗ sáo", chắc chắn chẳng thể nào xuất được.

Đầu óc em mụ mị, rên rỉ thất thần, vặn vẹo người, đẩy cái tay hư hỏng của hắn ra hòng để được bắn, em sắp đạt cực điểm rồi.

"Mikey cầu xin tao đi, cầu xin để được bắn ấy, khẩn khoản vào."

"A... bỏ ra đi mà..."

Mikey lắc đầu, cả người run rẩy kịch liệt, bản thân không được "phóng", hậu huyệt còn phải tiếp nhận côn thịt to lớn chết tiệt kia nữa, bây giờ em giống bị giam lại vậy, bất lực.

"Xin... cho tao bắn.... a.... San...zu..."

Sanzu thoả mãn, vừa nghe được giọng em rên rỉ cầu xin, còn gọi cả tên mình, thế này thì cả thần chắc cũng phải đoạ lạc thôi.

Hắn cúi xuống ngậm lấy môi em, dùng lưỡi tách môi em ra chen vào khuấy đảo nơi ngọt ngào ấy rồi rời đi, một sợi chỉ bạc kéo ra kết nối giữa hai người.

"Chờ một chút, ra cùng tao đi..."

Thêm chục lần động mạnh nữa, cuối cùng hắn cũng tha cho Mikey.

Sanzu rên trầm, rồi phóng hết tinh hoa của mình nơi tư mật đó, những thứ có thể tạo ra một sinh linh mới, một "liên kết" hoàn hảo giữa em và hắn.

Hắn rút "vũ khí" ra, hậu huyệt đáng thương chưa kịp khép chảy ra dâm thuỷ cùng tinh hoa của hắn, cảnh tượng trước mắt quả là tuyệt mỹ. Song hắn nằm xuống giường, ôm lấy Mikey trong lòng, hôn lên trán em.

"Mikey muốn đặt tên con chúng ta là gì nhỉ?"

-

Sáng hôm sau, lần này chắc chắn Sanzu không thể "lươn" với Izana được rồi, hắn chủ động gọi điện cho y hẹn giờ và dắt Mikey đến bãi đất trống đó.

"Cứ tưởng mày lại mọc cánh bay chứ..."

Izana đứng đối diện Sanzu, trưng ra khuôn mặt hài lòng vô cùng, song dắt tay em đi.

Bãi đất trống hoang liêu, bỗng chốc lại thêm não nùng bởi giây phút dứt mối liền tơ của hắn và em, nhưng hắn làm sao gục ngã với trò đùa của ông trời, em sẽ về lại cạnh hắn mà thôi.

...

Izana chở Mikey về nhà với chiếc motor CBR400F mà y yêu nhất.

Y phóng nhanh hết mức, đến nỗi cảnh vật hai bên mờ nhoà đi, chẳng còn thấy rõ được gì.

Em ngồi sau, ôm chặt eo y, đầu núp sau lưng y vì gió quật vào mặt đau bỏ xừ, chẳng thấy vui vẻ hay sướng mà Izana đã bảo trước khi lên xe.

Cứ như thế một đường đi thẳng về nhà mà không một lời nói nào với nhau, yên lặng như thế, còn mọi thứ thì vẫn nhoà đi hai bên vô tình lạnh lẽo.

...

Rồi cũng về tới nhà, Izana mở cửa cho em đi vào trước.

Bỗng có cơn gió thổi mạnh qua, cuốn mái tóc vàng hươm của em lên, lộ ra hõm cổ trắng nõn cùng... vài vết "chủ quyền" của một Alpha nào đó đập thẳng vào mắt y, vết cắn ấy chính là Tsugai* không thể lẫn vào đâu, vì nó không mờ đi mà cứ hiện hữu mãi ở đó.

*Tsugai: là vết cắn (đánh dấu chủ quyền) của Alpha cho Omega của mình khi làm tình, sau khi một Omega đã Tsugai thì không thể cùng Alpha khác xôi thịt được nữa.

Izana mở to mắt bất ngờ, chạy tới nắm lấy cổ áo em giật lại, chăm chăm nhìn vào mấy vết cắn ấy, trong lòng tức giận đến mức muốn hoá quỷ xé nát thế giới.

"Gì đây... gì đây hả????"

Y hét lên.

"Ai làm mày như thế này? Đã được mấy ngày rồi?"

Em run rẫy sợ sệt, rồi cũng đáp.

"Mới hôm qua thôi."

Y tức đến mức muốn hoa cả mắt, nắm tay em lôi vào nhà, cả cửa chưa kịp đóng, xe vẫn chỏng chơ ngoài sân.

"Con chó Sanzu làm chứ gì, chết tiệt, tao tin lời nó quá."

Izana vừa nói vừa bấm số gọi điện cho ai đó.

"Alo, Shion? Mày đem thuốc tránh thai đến cho tao lẹ lên."

Bên đầu dây bên kia bỗng chốc cười như điên.

"Làm em nào mang thai rồi hả nhóc?"

Y bực bội, gằn giọng.

"Câm mồm và đem thuốc tới đây."

Rồi y tắt máy, miệng mở lớn thở dốc. Tức đến mức độ cả hơi thở cũng khó thông.

-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro