Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu không yêu nàng thì giờ chắc Thanh Tùng vẫn khỏe mạnh, không rơi vào tình cảnh như bây giờ đâu nhỉ? Ánh Hân nhón chân, khẽ đặt vào môi chàng một nụ hôn như chuồn chuồn lướt qua. Thế mà lại bị chàng nắm thóp, vòng tay qua eo, hôn sâu hơn.
" Cảm ơn nàng! Giờ ta đã có thêm nhiều tinh thần hơn rồi. Không mệt mỏi chút nào nữa!"
"..."

Cây kim trong bọc có ngày cũng lòi ra. Một hôm cha mẹ chàng cũng phát hiện ra chuyện chàng vẫn day dưa với cô người hầu vô danh thì nổi cơn nôi đình trút lên người nàng. Hai người họ cho rằng chính nàng đã quyến rũ con trai họ và nhăm nhe tới khối tài sản của gia đình. Ông ta nhốt chàng vào phòng rồi cho gọi Ánh Hân đến và đem ra đánh. Sau một trận đòn ông ta tuyên bố nếu nàng vẫn còn tiếp tục gặp Thanh Tùng thì ông ta sẽ đuổi nàng ra khỏi nhà. Ông không thể chấp nhận một người thuộc tầng lớp bần cùng nhất trong xã hội như nàng trong nhà được. Nếu nàng yêu Thanh Tùng thì hãy rời xa chàng. Vì nếu không chính nàng sẽ cản trở tương lai của chàng. Nếu yêu nàng, Thanh Tùng sẽ mất tất cả, sẽ không còn địa vị cao quý nào trong xã hội. Ông ta còn đe doạ sẽ bắt mẹ nàng để làm áp lực. Biết là dù có khóc lóc van xin cũng vô ích trước sự sắc đá của Hòa Bình, vì tình yêu nồng thắm với Thanh Tùng, vì lòng hiếu thảo, sợ rằng nếu cứ đâm đầu vào thứ tình yêu không đáng có này mà gây nguy hiểm cho tính mạng của mẹ. Nên Ánh Hân cúi đầu chấp thuận. Từ đó nàng bắt đầu xa lánh, tránh mặt chàng...

Nhưng Thanh Tùng là một chàng trai kiên định, chàng không vì thế mà khuất phục. Chàng vẫn tìm đến nàng dù nàng cố tình tránh mặt. Ngày qua ngay cha mẹ chàng rất tức giận, ông cố tìm mọi cách ngăn cản họ, nhưng vẫn bất lực. Cuối cùng, một hôm ông ta đã nghĩ ra một cách, bèn gọi chàng lại và nói :

"Ta sẽ không ngăn cản con nữa, nhưng con phải hứa với ta một điều kiện, con phải sang Pháp tu luyện học hành thành tài. Sau 5 năm trở về ta sẽ cho con cưới Ánh Hân. Nếu con không chấp nhận ta sẽ gả cô ta cho lão bá tánh vùng bên. Hãy vì tương lai của con cũng như của nó mà quyết định đi. Một là đi và có được cô ta, hai là ở lại nhìn cô ta cưới người khác. Nhưng khi con ra đi, nó vẫn phải ở lại đây làm việc như trước. Hãy lựa chọn đi con trai yêu quý của ta! Thời gian không chờ đợi mọt ai đâu!"

Trướcquyết định đó, đôi bạn trẻ đành phải xa nhau và hứa hẹn ngày trở về.
--------------------------------- END CHƯƠNG 4 --------------------------------
Cha tên Hòa Bình nhưng tình nết lại như muốn đấm nhau :)))
Tài đặt tên của tôi thặc pơ pệch =))))
                                                                                                           #Violet

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro