Ảo ảnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng trước gương soi mình,
Em khẽ.
Đặt tay lên vai, anh nhỏ nhẹ.
Từng thanh âm như vọng
Tựa như không.

Anh nắm lấy tay em, nắn nót.
Hôn lên bàn tay, anh mỉm cười.
Người em yêu, đứng trước mắt
Nhưng lòng em sao thấy quá xa?

Hòa thân, họa mình, em lặng thinh.
Khoảng không minh bạch,
Anh như vô hình.
Đôi mắt em,
Dường như không ôm lấy hình anh.

Gương vỡ,
Từng mảnh vụn rơi vào không trung,
Rơi vào quả tim, đáy lòng.
Rơi vào cánh hồng em trao.
Gương rơi, gương vỡ,
Bóng anh tan.
Sương mờ buốt giá lòng em lạnh.
Ai sưởi ấm ?

Khoảng không thật vô định,
Em chỉ có một mình
Bóng anh như vô hình,
Bỏ lại em, lặng thinh.
Chìm mình vào đêm tối.

Hối hả, chân em chạy,
Em chạy về đâu ?
Em chẳng biết.
Ráo riết tìm bóng anh,
Tìm cánh bướm đêm,
Phấp phới trong đêm tối.

Em nối vết thương, vá con tim,
Từng mảnh hồn chấp vá
Em giấu nhẹm.
Anh là ảo ảnh, hư không.
Anh chỉ là hình bóng,
Không là thật.
Tình chẳng ngọt như mật,
Tình đắng cay.

Nhìn mây, em ôm ảo mộng.
Mắt em dán vào khoảng không,
Vô định.

Đi tìm bóng anh, em mỏi gối.
Những chắp nối trong em,
Liệu có còn muốn giữ.
Anh ơi em mệt quá rồi,
Em sẽ thoát khỏi ảo mộng,
Thức tỉnh, mình em,
Một chiếc giường,
Một khoảng không,
Một trái tim trống rỗng,
Chỉ có em.

_12.10.23_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro