Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà lớn Chu gia đã xây được ba mươi năm, phỏng theo lối kiến trúc lâu đài cổ ở châu Âu, khuyết điểm duy nhất là thiết kế không đủ hiện đại hóa, thiếu rất nhiều thứ.

Như toilet, phòng tắm, mỗi phòng chỉ có một, không giống như bây giờ mỗi một phòng ngủ sẽ trang bị một toilet. Làm cho mỗi lần đi tiểu đêm, liền phải ra cửa, đi đến toilet cuối hành lang

Mà Chu gia mỗi một gian phòng nhìn từ bên ngoài đều rất giống nhau, Tiếu Dao ở ngày đầu tiên liền đi nhầm.

Tiếu Dao nằm trên giường, lại một lần ai thán pháo hôi vận mệnh.

Pháo hôi sở dĩ trở thành pháo hôi, bởi vì sẽ phạm những sai lầm mà vai chính sẽ không bao giờ phạm, không những ngu, còn xui xẻo!

Cậu vẫn luôn mắt nhắm mắt mở chờ đến nửa đêm, thời điểm sắp ngủ phát hiện thời gian không còn sai biệt lắm. Xốc tinh thần một cái bò dậy, chỉ mặc độc một cái quần lót liền ra ngoài.

Ban đêm tháng tư, không mặc đồ có điểm lạnh, đèn hành lang là cảm ứng, cậu vừa ra ngoài cửa liền sáng, đi đến toilet cuối hành lang, đi vệ sinh xong liền đứng một hồi lâu, không biết có phải hay không do Tiếu Dao ít thức đêm hay không, đầu óc có chút choáng váng, cậu ngáp một cái, cài lại dây quần, đi rửa tay.

Nước có điểm lạnh, làm cậu thanh tỉnh không ít, Tiếu Dao ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương, thân thể thanh mảnh dưới ánh đè vàng thoạt nhìn ôn nhuận, tóc xõa tung có chút rối loạn, cậu cũng lười chỉnh. Dù sao cậu chỉ là đơn thuần đi nhầm phòng, Tiếu Dao đối với Chu Hải Quyền mà nói, chính là một chút ý tưởng đều không có. Tương phản, Tiếu Dao tuy rằng lập chí câu dẫn Chu Hải Vinh, nhưng cậu cũng vẫn luôn nỗ lực ở trước mặt Chu Hải Quyền tạo hình tượng em dâu trầm tĩnh ngoan ngoãn, đối với tương lai là anh chồng mình, có có ý tứ cung kính lấy lòng, không có có tâm tư câu dẫn. Chính cậu hiện tại càng không có!

Cậu đi đến trước cửa phòng Chu Hải Quyền, nháy mắt có điểm hoảng hốt, vì cậu có chút không phân được cái nào là cái nào. Cửa phòng này không khóa, vậy liền mở đi. Đi vào liền phát hiện bất đồng, căn phòng này cơ hồ không có hơi thở người sống. Rèm cửa nửa mở ra, ánh sáng mong manh xuyên tới, hình ảnh có chút âm trầm nặng nề, mở hồ có thể thấy một cái giường, cậu bước đến mép giường, lẳng lặng đứng một hồi

Kỳ thực cậu vẫn luôn rất thấp thỏm, bởi vì Tiếu Dao cùng Chu Hải Quyền đều là 《 Hào Môn Nam Tức 》 vai phụ, tác giả cũng không có tâm đi miêu tả quá trình hai người bọn họ trở mặt, về lần này bò sai giường, nguyên tác chỉ có hai ba câu kể, đại khái chính là kể Tiếu Dao vừa vào đã phạm rất nhiều sai lầm, chọc cho Chu Hải Vinh cùng Trần Gia Khang đánh nhau, vào ban đêm còn để trần nửa người đi nhầm phòng, bò lên giường anh cả chồng, bởi vậy hoàn toàn mất đi hảo cảm của anh cả.

Đến nỗi tình trạng bị phát hiện thế nào, cậu lại không biết. Cũng không biết một người hung hãn như Chu Hải Quyền có thể hay không đem cậu thoá mạ một trận. Hơn nữa em dâu đi nhầm phòng, bò lên giường anh cả chồng, đây không phải một tình tiết càng cẩu huyết sao!?

Tiếu Dao hít một hơi, xốc chăn bò lên.

Cơ thể vừa mới nằm xuống liền cảm giác đựơc độ ấm cực nóng, nửa thân trần trụi dán vào một khối đồng dạng trần trụi rộng lớn, trong lòng cả kinh, còn không đợi cậu bò dậy, Chu Hải Quyền đang ngủ cơ hồ lập tức tỉnh, trong bóng tối thanh âm mang theo một chút sắc bén, hỏi: "Ai?"

Đèn đầu giường bàn lạch cạch một tiếng sáng, đột nhiên chói mắt làm Tiếu Dao nhất thời thấy không rõ lắm, duỗi tay chắn một chút, Chu Hải Quyền liền thấy được một khối ôn hương bạch ngọc.

Tiếu Dao bởi vì cảm thấy thẹn, còn nghiêng đi thân thể, đôi mắt nhìn thoáng Chu Hải Quyền giật mình

Đôi mắt Chu Hải Quyền không có hoàn toàn mở, trên mặt có chút lạnh lùng, tóc tai có chút loạn, lộ ra nửa thân trên thon dài cường tráng, vai rộng eo nhỏ, eo bụng rắn chắc, hắn thậm chí còn rõ rang nhìn thấy trên bụng một sợi lông xoăn, cái kia eo, là trong trong tuyển thuyết công cẩu eo sao.

Cậu chỉ biết anh cả chồng là một cái giá áo tự nhiên, thoat nhìn cao cao gầy gầy, không nghĩ tới cởi quần áo lại là một thân thon dài hùng tráng như vậy. Chu Hải Quyền nhìn theo ánh mắt của Tiếu Dao đi xuống dưới nhìn thoáng qua, mặt tối sầm, vơ chăn che lại thân thể, nổi giận đùng đùng hỏi: "Cậu như thế nào tại đây?!"

Tiếu Dao nhanh chân bò xuống giường, nghĩ thầm tốt xấu hắn mặc cái quần lót, đỏ mặt nói: "Cái kia...... em đi nhầm phòng, ngại quá......"

Cậu nói xong liền đi, trời ạ, mặc dù có chuẩn bị tâm lý đối mặt với chuyện này, nhưng cá nước thân mật như thế làm cậu vẫn thấy thẹn.

"Đứng lại!" Chu Hải Quyền ở phía sau tức giận hô.

Tiếu Dao có chút sợ hãi không tên, kỳ thực cậu vẫn luôn cảm thấy Chu Hải Quyền là loại người có thể sử dụng bạo lực gia đình, cả người đặc biệt lạnh lùng, hung hãn. Cậu thành thành thật thật mà đứng ở chỗ cửa tối tăm, trộm ngẩng đầu xem, thấy Chu Hải Quyền đã xuống giường, phần lưng đưa về phía cậu, duỗi tay lên lấy áo ngủ trên giá, Tiếu Dao nhanh chóng cúi đầu lại. Chu Hải Quyền mặc áo ngủ dài, một bên vừa thắt dây lưng một bên đi đến bên hắn, hai chân Tiếu Dao di di, dựa vào trên cửa. Chu Hải Quyền rất cao, Chu Hải Vinh 183cm, Chu Hải Quyền lại càng cao, phỏng chừng trên dưới 188cm, thân thể to cao, thoạt nhìn đầy tính xâm lược, đặc biệt tính tình anh vốn dĩ đã không tốt, hiện giờ càng đen mặt, chất vấn cậu: "Cậu chạy đến giường tôi làm cái gì?"

"Đi toilet...... Đi...... Đi nhầm phòng......"

Cậu nói xong liền hơi hơi nghiêng thân thể, chính diện với Chu Hải Quyền rất xấu hổ.

Dáng người cao dài thanh tú, gầy mà không yếu, chướng mắt duy nhất là cái eo nhỏ, đường cong cực kỳ xinh đẹp, chính là rất trắng, một người đàn ông mà da lại trắng như vậy, còn non mịn.

Đại khái Chu Hải Quyền đối với đàn ông không có ý gì cả, đôi mắt anh không kiêng nể di động trên người Tiếu Dao. Tiếu Dao vừa thấy quẫn bách, vừa thấy thẹn, xoay người muốn mở cửa, lại bị tay của Chu Hải Quyền một phát bắt được, kéo trở về.

"Anh làm gì!?" Tiếu Dao lại kinh lại bực, cảm thấy hiện giờ tình cảnh hai người thật sự quỷ dị, chẳng lẽ Chu Hải Quyền cũng...

"Em thật là đi nhầm." Cậu nói, "Anh... Anh không phải là gay chứ?!"

Chu Hải Quyền mặt đen thành than: "Cái gì?!"

Tiếu Dao không trả lời anh, trực tiếp xoay người muốn mở cửa, cửa mới vừa mở "Phanh"một tiếng, Chu Hải Quyền kéo trở về, thân thể cực nóng ở sau lưng thiêu cháy cậu, hơi thở cơ hồ phun đến lỗ tai, kích thích đến thân thể đều rụt một chút, hiện tại thân thể này của cậu thực mẫn cảm được không, thỉnh không cần dựa gần như vậy!

"Cậu vừa rồi nói cái gì?" Chu Hải Quyền lại không màng tình cảnh, lạnh giọng hỏi.

"Không...... Không có gì!" Lỗ ta icậu đều hồng thấu, nói, "Em nói hươu nói vượn!"

Chu Hải Quyền nhìn cậu đỏ bừng lỗ tai, phảng phất đột nhiên ý thức được cái gì, đột nhiên lui ra sau một bước, Tiếu Dao nhân cơ hội mở cửa liền chạy ra ngoài, chạy đến cửa phòng chính mình, mới phát hiện dép lê hắn rớt mất còn một chiếc.

Đúng lúc này, một chiếc dép lê từ trong phòng Chu Hải Quyền ném ra, lạch cạch một tiếng rơi xuống đất, ngay sau đó là một tiếng "Phanh" đóng cửa vang lớn.

Tiếu Dao chạy tới đem dép lê xỏ vào, chạy một mạch trở lại phòng chính mình, bò lên giường, ở dưới ánh đèn nhìn cánh tay bị Chu Hải Quyền nắm, máu tụ thành một khối.

Thân kiều thịt nộn, không phải thổi.

Còn có chính là, thân thể này, có thể mẫn cảm đến thế ư?

Cậu vừa nằm trên giường không bao lâu, liền nghe thấy Chu Hải Quyền kêu dì Vương. Đêm khuya tĩnh lặng, hắn kêu lớn tiếng như vậy, liền cách vách Chu Hải Vinh đều nghe thấy được. Tiếu Dao cho rằng anh cả chồng muốn nổi bão, chạy nhanh xuống giường, trộm chạy đến cửa phòng, mở hé ngó ra ngoài xem, không thấy được người, chỉ nghe được tiếng bước chân, chỉ chốc lát dì Vương đã đi qua phòng cậu, sau đó cậu liền nghe thấy Chu Hải Quyền nói: "Trong nhà còn ga trai giường với vỏ chắn sạch sẽ không, tôi muốn đổi một chút."

Dì Vương nói: "Đồ dùng trên giường tôi hôm nay mới thay cho cậu?"

Hiện tại trời còn chưa nóng, giường Chu Hải Quyền bà đều hai ngày đổi một lần.

Chu Hải Quyền "Tôi biết " một tiếng, nói: "Ô uế."

Tiếu Dao mặt mày tối sầm, đóng cửa lại.

 Lần đầu cậu bị ghét bỏ như vậy. Cậu nằm trên giường anh không quá mười giây. Cũng không biết Chu Hải Quyền có thói quen sạch sẽ, hay là ngại cậu dơ, Tiếu Dao cảm thấy tám, chín phần là đáp án sau.

Nếu có thói quen sạch sẽ như vậy, hẳn sẽ không chơi gay... Tiếu Dao lơ đãng nghĩ, ngay sau đó trong đầu hiện ra thân thể Chu Hải Quyền, cao dài khoẻ mạnh bóng dáng thoạt nhìn tựa hồ phá lệ dũng mãnh, hắn lại nghĩ tới 《 Hào Môn Nam Tức 》 miêu tả Chu Hải Vinh như nào, hắn thế nào lại cảm thấy Chu Hải Quyền so Chu Hải Vinh còn có cảm giác muốn công hơn...

Tưởng tượng như vậy, lại có chút ý tứ tự biết xấu hổ, nghe nói đàn ông phương diện kia càng mạnh, người đặc biệt càng có tinh thần, đó gọi là tự tin của đàn ông. Xem Chu Hải Quyền ngày thường tự tin như vậy, cũng không biết...

Ai nha nha, cậu suy nghĩ cái gì vậy?!


Tiếu Dao kéo chăn, che đầu ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro