Giấc mơ 1.2: Móc lốp, hand job, leg kabedon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ ngày Nhược Hải mặc váy, toàn trường liền biết cậu là tội phạm quấy rối nên không ai thương xót khi cậu bị quấy rối cả. Đó là hình phạt mà cậu phải nhận mà thôi.

Chiếc váy mà Nhược Hải mặc thật sự rất ngắn. Những ngày đầu đi học cậu luôn nơm nớp, liên tục kéo váy xuống sợ trước sợ sau. Mỗi khi có gió thổi, Nhược Hải vội vàng kẹp chân và túm váy đằng trước thì lại lộ vùng mông, che chắn phía sau thì lộ đằng trước.

Bên cạnh đó, việc chiếc váy quá ngắn nên không thể che chắn hết hai bao tinh hoàn luôn bị lộ thiên dưới lớp quần lót trắng. Ngay cả nửa mông dưới của cậu cũng lộ ra ngoài. Khi đi đường cậu thường xuyên bị các bạn học đánh mông và bóp bao tinh hoàn để chọc ghẹo, bảo cậu giấu "bọc nước mía to ụ" dưới váy. Nhược Hải chỉ có thể lúng túng đi thật nhanh, vẫn không tránh khỏi tình trạng mông bị bóp đỏ au. Nửa dưới mông hồng hào lại lộ thiên, càng dụ dỗ người khác đến bóp hoặc đánh vài cái cho bõ ghét.

Còn khi xếp hàng lên lớp thì Nhược Hải luôn bị người đứng sau sờ mông. Cậu nhiều lần lẩn xuống cuối hàng đứng, nhưng bọn họ cũng theo sau, tạo thành tình thế rối loạn. Cuối cùng giám thị không cho phép cậu đổi xuống cuối đứng để giữ trật tự. Mấy đứa cùng lớp còn hay quay số trúng thưởng xem ai sẽ đứng sau lưng cậu.

Kẻ thường xuyên chiến thắng nhất là lớp phó. Tên này không những may mắn kỳ cục mà gã còn thích chơi đến mức Nhược Hải khóc sướt mướt mới thôi. Trái với lớp trưởng thích đùa giỡn một chút nhưng dịu dàng, tên này toàn thân chỉ biết đùa giỡn chứ không hề thương hoa tiếc ngọc. Mà trò gã thích nhất là cắm ngón tay vào âm đạo Nhược Hải.

Hôm nay trường có tiết chào cờ nên phải đứng dưới sân cả tiếng. Nhược Hải vừa nhìn thấy lớp phó bước ra phía sau mình thì đã đau buồn không thôi.

Vậy mà lớp phó cố tình tỏ ra không biết, một tay quàng qua cổ kéo cậu áp lưng vào ngực mình, còn một tay bắt đầu luồn xuống bên dưới váy, kéo quần lót sang một lên để kẹp lấy hột le. Gã hài lòng cảm nhận cách Nhược Hải giật bắn và giãy giụa muốn tránh thoát nhưng không dám quá kích động để không ảnh hưởng không khí trang nghiêm của buổi lễ. Hột le của cậu bị gã đùa bỡn lâu ngày đã lớn hơn một chút, chỉ sợ đi đường bình thường cũng dễ dàng bị kích thích.

"Tách chân ra một chút nào. Em kẹp chặt như vậy thì sao anh chơi em được, hửm?" Lớp phó cười thổi phù vào tai làm Nhược Hải rùng mình.

Trước đây Nhược Hải đã phản kháng, nhất quyết không tách chân. Kết quả là vào giờ ra về, cậu bị lớp phó giữ lại lớp học dùng hậu môn cưỡng hiếp liên tục đến tối mịt. Dẫu cậu có khóc lóc như thế nào thì lớp phó cũng không tha. Mãi đến khi cậu mất khống chế bắn cả nước tiểu ra sàn, xấu hổ nhục nhã đến mức ngất xỉu đi thì mới thôi.

Điều đáng giận hơn nữa là sau đó lớp phó còn "tri kỷ" ôm cậu về nhà, lễ phép chào hỏi ba mẹ cậu, bảo rằng cậu bị sốt nên ân cần chăm sóc. Sáng hôm sau tỉnh dậy Nhược Hải mới biết rằng lớp phó đã ở lại dùng bữa cùng gia đình mình. Không biết gã đã nói chuyện như thế nào mà cả ba mẹ cậu đều rất yêu thích gã, liên tục động viên cậu làm thân với gã và ngoan ngoãn chấp hành trừng phạt để mau chóng được ân xá. Cậu chỉ có thể tức muốn hộc máu mà không làm được gì.

Rút kinh nghiệm từ lần đó, Nhược Hải chỉ có thể bất đắc dĩ tách chân ra một chút và hơi vểnh mông lên, thuận tiện  để ngón trỏ và ngón áp út của lớp phó tách môi âm hộ mình ra, còn ngón giữa thì cắm vào bên trong. Cậu vội vàng dùng cả hai tay để bụm miệng lại. Cảm giác ngón tay bên trong nơi mềm yếu nhất của cơ thể vô cùng rõ ràng. Ngón tay ấy còn càn rỡ vặn vẹo lung tung, mang đến từng luồng khoái cảm sóng sau xô sóng trước khiến chân cậu ngày càng mềm nhũn. Dương vật cậu cũng theo đó mà đứng thẳng lên. Nhược Hải đưa tay muốn an ủi dương vật thì bị lớp phó giữ lại:

"Không được. Con cặc của em phải để dành cho lỗ đít của anh. Ngay cả bản thân em cũng không được phung phí nó. Làm nhiều quá không tốt cho sức khỏe."

Nhược Hải trợn trắng mắt. Gã còn biết làm nhiều quá không tốt cho sức khỏe hả?! Vậy thì đừng có ép tinh cậu chứ! Đúng là biến thái!

Lớp phó vẫn choàng tay qua cổ Nhược Hải, còn tựa cằm lên vai cậu. Thấy cậu phùng mang trợn mắt ra vẻ lên án nhìn mình, môi mím lại, gò má ửng đỏ, hai mắt mờ hơi nước, gã chỉ cười, tay phải giữ vững phong độ móc ngoáy bên trong, cảm thấy đùa giỡn cậu là việc vui nhất trên đời. Vì vậy hắn càng thêm quá quắt mà thò tay vào cổ áo để bóp vú cậu, thành công làm âm đạo tội nghiệp giật mình co bóp một cái và hộc ra dâm dịch.

Sớm muộn, Nhược Hải cũng không thể giữ vẻ hung dữ được lâu nữa. Âm đạo cậu ngày càng mềm xốp và ướt nhẹp. Ngay khi cậu rùng mình cao trào, cậu không kiềm chế được mà kêu lên một tiếng, nước mắt chảy dài, sau đó nhanh chóng bụm miệng lần nữa.

"Ồn ào ghê. Đang bị phạt mà còn lớn giọng thế, vô liêm sỉ!" Có âm thanh bực bội ở hàng bên vang lên.

Người này vừa dứt câu thì liền bị lớp phó trừng mắt nhìn, vội vàng im miệng. Mãi mấy tháng sau Nhược Hải mới biết anh chàng học tập ngày càng sa sút, nghe bạn cùng lớp kể mặt mũi thường xuyên bị bầm, cuối cùng chủ động chuyển trường.

Tuy nhiên vào giờ phút vẫn đang bị ngón tay lớp phó cắm vào trong, Nhược Hải không để ý nhiều đến vậy, cho đến khi lớp phó quyết định đút thêm một ngón tay nữa. Bấy giờ thì mặt cậu liền trắng toát, bả vai gầy run bần bật, dù kiếm chế nhưng cũng không che giấu được rằng cậu đang đau đớn.

Lớp phó tặc lưỡi nuối tiếc và chỉ dùng một ngón tay, song vẫn đủ để chơi đù Nhược Hải phát khóc. Gã cũng không quên an ủi dương vật cứng rắn của cậu. Bàn tay hắn điệu nghệ xoa bóp khắp cán và đè ép đầu khấc, chẳng mấy chốc khiến cậu tước vũ khí đầu hàng.

"Tui sắp ra... Ơ~" Nhược Hải buồn bực rên rỉ, cảm thấy dương vật rung lắc nảy lên vài cái, chuẩn bị xuất tinh một cách sung sướng.

"Không được."

Âm thanh ác quỷ vừa vào tai, Nhược Hải liền trợn tròn mắt nhìn lớp trưởng bịt kín đầu khấc lại, bàn tay tiện thể bóp ở đuôi cán. Tinh dịch sắp trào ra bị chặn ngược trở về. Đau đớn đến nỗi mặt mũi cậu trắng bệch, mồ hôi ứa ra, miệng há to thở hồng hộc, nước mắt chảy dài.

Nhược Hải quay đầu, trừng đôi mắt đỏ hoe và long lanh nước nhìn lớp phó khiến vật giữa hai chân gã càng phồng to. Gã vừa ngả ngớn cười nhìn Nhược Hải, vừa liếm dâm dịch bắn ra từ âm đạo cậu trên tay mình. Nhược Hải vừa xấu hổ vừa giận dữ, cảm thấy không thể nói lý với mấy tên biến thái, vội vàng chạy trốn lên lớp trước, mặc kệ người phía sau bật cười sảng khoái rồi cũng theo sau cậu.

Vì giữa hai chân còn ướt nhẹp, dương vật thì cứng rắn đẩy chiếc váy ngắn củn kéo lên một đoạn, hoàn toàn bại lộ mông thịt nõn nà và béo múp, Nhược Hải mỗi bước đi đều vô cùng gượng gạo, chỉ muốn chui đầu xuống đất làm đà điểu. Đáng tiếc cậu chạy lên cầu thang được một đoạn thì đã bị lớp phó bắt kịp, đè ép lên tường.

Hai tay lớp phó chắn hai bên người, Nhược Hải liếc trái liếc phải, rồi liến thoắng chui xuống dưới cánh tay gã ý đồ muốn chạy trốn.

Hiển nhiên là Nhược Hải trốn không được. Đã vậy cậu còn bị lớp phó tóm ngay dương vật, lập tức mềm chân suýt chút nữa quỳ xuống đất.

"Đã nói là con cặc này để dành cho lỗ đít của anh mà. Em vẫn chưa thỏa mãn anh đâu."

Lớp phó nghiêng đầu cười ra vẻ rất dịu dàng và ngoan ngoãn. Chính bộ dáng này đã làm ba mẹ Nhược Hải tưởng gã là con nhà người ta trong truyền thuyết, vừa hiền lành vừa học giỏi, chỉ có Nhược Hải biết bên dưới mặt nạ tươi cười ấy là một cái "lỗ ép tinh" vô cùng đáng sợ.

"Mọi người còn ở dưới sân mà."

Điểm yếu nằm trong tay người nọ theo nghĩa đen, Nhược Hải chỉ có thế cúi đầu, nhỏ giọng yếu thế để được khoan hồng. Câu không nghĩ đến việc bộ dạng mềm mại nghe lời của cậu càng làm nội tâm lớp phó dâng trào cảm xúc muốn chà đạp bắt nạt, đến mức cậu khóc thút thít xin tha mới thôi.

"Đâu có ai thấy đâu. Em im lặng một chút là được."

Lớp phó chỉ tay về trước. Bọn họ đang đứng sau phần cầu thang dẫn lên tầng trên nên được che khuất. Dưới sân, hiệu trưởng đang đọc bài diễn thuyết nên mọi người đều im lặng và xoay lưng về phía bọn họ. Quả thật nếu cậu không lớn tiếng thì sẽ không có ai nhìn thấy.

Nhược Hải trong lúc xoắn xuýt hoàn toàn quên mất chuyện mình đang bị hội đồng phạt, nếu bị nhìn thấy thì cậu chỉ bị chê cười thêm mà thôi, sẽ không có ai giúp đỡ.

Bàn tay đang nắm dương vật Nhược Hải bắt đầu chuyển động. Cậu vội vàng dùng cả hai tay để che kín miệng và rụt vai lại, nhẫn nại chịu đựng khoái cảm leo thang.

Lớp phỏ từ trên nhìn xuống cần cổ đỏ au của Nhược Hải, cảm thấy đáng yêu vô cùng. Tay còn lại của gã kéo eo ôm cậu vào lòng, hôn hít lên sau cổ, thành công làm người nọ vì nhột mà càng co rúm trong ngực của kẻ đầu sỏ.

"Cởi quần giúp anh đi, Nhược Hải." Lớp phó vừa liếm tai vừa phân phó.

Nhược Hải càng đỏ mặt, run tay rút dây nịt của lớp phó ra và kéo quần tây xuống. Lớp phó nhanh nhẹn đá quần sang một bên, tiếp tục dẫn dắt:

"Cả quần lót nữa. Em còn lề mề như vậy là anh phạt nhé."

Nói rồi, lớp phó bóp mông khiến Nhược Hải giật thót. Cậu ầng ậng nước mắt nhìn đũng quần phồng to của lớp phó, đỉnh đầu đã lấm tấm ướt dịch tiền tinh. Cậu run rẩy kéo quần lót xuống một chút, dương vật của lớp phó lập tức bắn ra ngoài chào hỏi làm cậu hết cả hồn.

Tuy Nhược Hải là một chàng thanh niên cao lớn và khỏe mạnh, dương vật cũng lớn nhưng hồng hào, mượt mà dễ thương. Còn dương vật của lớp phó thì sậm màu, nổi gân trông rất đáng sợ, nhất thời Nhược Hải bị dọa ngốc.

Lớp phó thấy Nhược Hải vẫn trợn mắt há mồm nhìn thằng nhỏ của mình thì ngạo nghễ lắm, khoe mẽ lắc vài cái, vung vẩy dịch tiền tinh lên tay người nọ. Cậu chàng bấy giờ sực tỉnh, sợ hãi rụt tay lại và lùi về sau, chạm lưng vào tường, không còn nơi nào để chạy trốn.

"Nãy giờ anh xoa giúp em rồi, giờ đến lượt em mới đúng chứ."

Lớp phó cười, kéo hai tay Nhược Hải nắm lấy dương vật mình. Nhược Hải cảm thấy vật kia cứng rắn, nóng hầm hập, vừa chạm vào tay liền nảy lên, hoảng sợ như cầm phải than bỏng muốn buông ra, liền bị lớp phó giữ chặt.

Vì vậy cậu mím môi chịu đựng, vụng về xoa nắn đến lúc tay mỏi nhừ, vẫn không thấy vật đáng sợ kia có dấu hiệu thỏa mãn.

Sao lại thế này? Rõ ràng lớp phó chỉ xoa nắn vài cái là cậu đã bắn tùm lum rồi mà!

Kỹ thuật của Nhược Hải quả thực rất tệ, dừng lại ở việc máy móc xoa lên xoa xuống. Tuy nhiên lớp phó hiếm khi được Nhược Hải chủ động đụng chạm đã thích thú vô cùng. Khoái cảm tâm lý lớn hơn sinh lý. Nhược Hải xoa vài cái thì dương vật gã đã hưng phấn nảy lên, hộc ra dịch tiền tinh. Sống lưng gã tê rần, hơi thở thô nặng. May mắn là gã nhịn được, tránh bị mất mặt trước bé con ngây ngô này. Dù vậy gã cũng không dám chơi đùa nữa, bắt đầu việc chính.

Trong lúc Nhược Hải vẫn toát mồ hôi tìm cách thỏa mãn dương vật trong lòng bàn tay, lớp phó gác một chân lên tường, hoàn toàn triển lộ thân dưới. Cậu chàng trong ngực gã đang tập trung, vừa nhìn thấy hậu môn lớp phó bị kéo căng ra, khép mở khao khát được lấp đầy liền giật mình kêu lên tiếng.

Đúng lúc này, lớp phó chặn miệng cậu, đề phòng nhìn về phía sân trường để chắc rằng không có học sinh để ý. Tuy không ai ngăn cản nhưng gã cũng không chịu được việc cậu bị người khác bàn tán, chỉ trỏ hay chê cười. Nội tâm mềm mại dành riêng cho Nhược Hải ấy, gã sẽ vĩnh viễn không nói cho cậu biết.

Vì vậy Nhược Hải cũng không biết, lớp phó thật sự là con nhà người ta, thật sự hiền lành ngoan ngoãn với tất cả mọi người xung quanh, chỉ đáng ghét với một mình cậu mà thôi.

"Em muốn cả trường cùng đến xem hay gì? Hay để anh kéo em ra ngoài để mọi người cùng chơi luôn nhé?"

Lớp phó nhíu mày đe dọa. Nhược Hải liền lắc đầu nguầy nguậy.

"Vậy thì ngoan ngoãn đi nào."

Nhược Hải chảy nước mắt, nhỏ nhẹ gật đầu. Lớp phó một bên dịu dàng liếm đi giọt nước mắt mặn chát, một bên thì nắm dương vật cậu đút vào hậu môn mình.

Nhược Hải bị huyệt thịt nóng hổi, mềm dẻo đè ép nhũn cả hai chân, may mắn đang dựa lưng vào tường nên không té xuống đất. Một chân lớp phó chắn bên đầu, một tay gã bóp cánh mông. Cậu cảm thấy mình bị giam cầm trong ngực lớp phó, không đường chạy trốn.

Thấy Nhược Hải thở hổn hển, mặt mũi đỏ bừng, chân tay mềm nhũn, lớp phó vui vẻ cười hôn lên cánh môi đang khép mở đớp lấy không khí của cậu. Bàn tay ở mông cậu bắt đầu đưa đẩy, ép ra vào cơ thể gã. Tiếng rên rỉ của cậu bị môi lưỡi của gã nuốt hết.

"Ưm... A... Nhanh quá... Hức." Môi lưỡi Nhược Hải vừa được buông ra để hít thở, nhỏ giọng oán trách vài câu, liền bị lớp phó hôn tiếp không nói gì được nữa.

"Vậy mà nhanh á?"

Lớp phó chỉ nhếch môi lẩm bẩm như vậy, bắt đầu phối hợp vặn vẹo eo mông hút vào dương vật Nhược Hải!

Khoái cảm mãnh liệt đột nhiên đánh úp làm Nhược Hải cong cớn người, cả người như bị điện giật mà run rẩy. Dương vật vừa bị kéo ra một chút mang theo ít thịt ruột đỏ au, liền bị dập trở về bên trong cái động mất hồn ấy. Dịch tiền tinh của Nhược Hải và dịch ruột hỗn loạn hòa vào nhau, đánh cho nơi giao hợp của hai người sùi cả bọt. Chẳng mấy chốc, đầu óc Nhược Hải đã hỗn loạn dưới sự sung sướng cuồn cuộn. Tuy đang đứng như cơ thể cậu hoàn toàn lắc lư theo nhịp chuyển động của lớp phó.

Gã hạnh phúc nhấn đầu cậu vào hõm vai mình, dùng cả hai tay để tóm hai cánh mông dẻo dai để đưa đẩy, hông cũng phối hợp chuyển động nhanh và mạnh. Dương vật gã lắc lư đánh vào bụng dưới của Nhược Hải đến đỏ lên.

"Tui sắp ra... sắp ra rồi!" Nhược Hải cao vút lên tiếng, vô thức cắn vào hai lớp phó.

Lớp phó bị đau không những không giận mà còn cười, thỏa mãn vuốt ve cần cổ cậu:

"Bắn vào trong đi."

"Aaaa."

Nhược Hải vẫn cắn, cổ họng thì gào thét ra tiếng. Cả dương vật và âm đạo của cậu cùng nhau cao trào! Tinh dịch nóng hổi xối vào hậu môn lớp phó, còn dâm dịch thì phun đầy ra bậc thềm.

Lớp phó hưng phấn cúi xuống nhìn môi âm hộ của cậu co rút, "tận tình" ngắt nhéo âm vật sưng to để kéo dài cơn cực khoái của cậu. Nhược Hải sợ hãi giãy giụa nhưng hoàn toàn trốn không thoát, chỉ có thể bật lực bị lớp phó kích thích cao trào thêm lần nữa! Âm thanh rên rỉ mềm mại của cậu lộn xộn vang lên tràn đầy một góc cầu thang.

Bấy giờ lớp phó cũng sảng khoái nắm dương vật mình, cố tình bắn vào âm hộ Nhược Hải khiến nơi đó càng thêm lầy lội bẩn thỉu. Dâm dịch và tinh dịch men theo cẳng chân chảy dài xuống đất như vừa tè dầm.

Xong việc, Nhược Hải mệt mỏi rơi xuống, được lớp phó đỡ lấy ôm vào lòng. Gã đứng dạng chân một lúc lâu, hơi tê và mỏi một tí rồi hết. Chỉ có Nhược Hải là mềm oặt không đi được. Lớp phó mỉm cười, nâng cậu lên, kéo hai chân cậu kẹp quanh eo mình và bế cậu bước vào nhà vệ sinh để tắm rửa.

Bởi vị hai chân kẹp quanh eo lớp phó nên mông và môi âm hộ của Nhược Hải cũng bị kéo căng sang hai bên. Suốt quãng được từ đầu đến cuối hành lang nơi có nhà vệ sinh, lớp phó cũng không quên dùng hai ngón tay xoa nắn âm hộ cậu. Bây giờ dù gã có biến thái thụt ra thụt vào ngón tay để tinh dịch mình thấm vào sâu hơn như thế nào, Nhược Hải cũng không kháng cự nửa lời mà chỉ rầm rì rên rỉ vì quá mệt mỏi, thật sự ngoan ngoãn đến mức nội tâm gã cũng mềm thành một bãi nước ấm.

Nếu không phải vì tiếng trống trường báo hiệu kết thúc buổi lễ chào cờ, chắc lớp phó đã đè Nhược Hải trên bồn cầu rồi ngồi nhún thêm một hiệp nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro